Chị Oanh nhận được tin nhắn thì hơi sốc. Chị đưa điện thoại cho bà Liên đọc tin nhắn của cậu rồi cau có nói:
- Cậu Hoan viết như kiểu cậu sẽ chung thuỷ với vợ ý!
- Ôi dào! Cậu sĩ nên viết vậy thôi chứ chung thuỷ cái nỗi gì? Con Hân có cái mặt tròn xoe như cái mâm, dáng xấu, da dẻ trắng bợt nom vừa quê vừa tởm. Con không biết chứ hồi nhỏ mỗi lần gặp nó dì nhức hết cả đầu, cái mồm lúc nào cũng xoen xoét xoen xoét, ông Hậu chỉ cần quan tâm tới dì xíu thôi là nó đỏng đảnh dỗi hờn khiến ba nó khổ sở hết sức. Dì đảm bảo với con loại con gái như thế chẳng bao giờ lọt vào mắt xanh của cậu Hoan đâu!
Thi thoảng bà Liên có kể chuyện xưa với ông Hậu nhưng chị Oanh chẳng để tâm lắm nên chị cũng không biết nhiều. Thứ chị quan tâm là địa vị sau này của chị trong cái biệt phủ kia thôi. Chị thở dài bảo:
- Dì nói cũng phải. Chắc cậu lại bị em gái nào mê hoặc nhưng giữ sĩ diện nên nhắn cho con như vậy, ra vẻ như mình chung thuỷ với vợ cho nó oách. Từ ngày anh trai cậu mất cậu ngoan hẳn ra, chỉ hẹn hò với duy nhất một mình con. Trong thời gian bầu bí, vì muốn giữ an toàn cho em bé nên có lần con gợi ý bảo con Uyên hầu cậu mà cậu còn không chịu. Con cứ tưởng cậu thay đổi rồi… ai ngờ…
- Con vào rừng mơ mà bắt con tưởng bở. Người ta là thiếu gia phố núi, giàu có, phong độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-kim-soi-chi/1405082/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.