Thầy Thanh tranh thủ khám qua cho Hân, thấy sức khoẻ cô đã ổn định rồi thầy vui vẻ phán đoán:
- Vậy thì chắc Hến đã thoát khỏi ảo giác từ trước khi bị ngã rồi, thế nên mới dậy đi uống nước được, cũng có nghĩa là độc tam hoa đã hết tác dụng. May quá!
- Độc tam hoa? Con bị bỏ độc tam hoa ạ?
Hân chau mày hỏi, ông Tài giải thích cặn kẽ cho con dâu mọi chuyện đã xảy ra. Ông xin lỗi Hân vì ông đã cho người điều tra về kẻ hạ độc nhưng không thu được kết quả gì. Ông bảo ông đã kêu thằng Phúc từ giờ sát sao để ý tới bọn người làm trong nhà hơn để tránh những chuyện rủi ro như vừa rồi. Ông đề nghị Hân không tiết lộ chuyện này cho gia đình cô. Hân sợ ba mẹ lo lắng nên vui vẻ đồng ý. Một lát sau, khi ông Tài rời khỏi phòng, thầy Thanh ghé tai Hân thủ thỉ:
- Hến này! Con thử cố nhớ lại coi trong bữa tối hôm đó ngoài em Cúc pha sinh tố xoài cho con ra thì có ai chan canh hay đưa nước cho con uống không?
Ngoại trừ cốc sinh tố xoài của em Cúc, bữa tối hôm đó Hân còn húp một chén canh do người khác múc cho nữa. Dựa vào câu hỏi của bác, Hân đã lờ mờ đoán ra người muốn hại mình, nhưng vì không muốn bác Thanh dính dáng tới những chuyện vụn vặt của đàn bà trong nhà nên Hân giả bộ ngu ngơ nói:
- Hến không biết là ai cả, nhưng từ giờ con sẽ cẩn thận hơn, bác đừng lo nhé!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-kim-soi-chi/1405066/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.