Editor: Waveliterature Vietnam
"Ngươi đang làm gì vậy!"
Bị ngăn cản Cơ Đức liền quay đầu lại và lườm anh ta, trực tiếp tung một cú đấm: "Còn ngăn cản ta không cho hỗ trợ, ngươi vẫn không phải là người của nhóm cướp biển Tật Phong! Cút đi cho ta!"
Oanh!
Nắm đấm bọc sắt đập vào ngực Đạt Tư, bắn ra tia lửa điện, nhưng Đạt Tư chỉ bị đẩy lùi vài bước. Anh ta nhìn Cơ Đức với một biểu cảm trống rỗng: "Ngươi không thể đến đó."
"Tại sao!" Cơ Đức gầm gừ "Ngươi muốn Hạ Nặc chết ở đó luôn sao?"
"Ta còn lo lắng cho an nguy của Hạ Nặc đại nhân hơn cả ngươi."
Đạt Tư lắc đầu và nói: "Nhưng với sức mạnh của ngươi, ngay cả khi đến đó, ngươi cũng làm vướng tay thêm thôi. Ta không muốn Hạ Nặc đại nhân vì bảo vệ ngươi, mà lộ ra nhiều kẽ hở hơn."
"Đùa gì thế..."
Lời này còn chưa nói xong, Cơ Đức còn hét lớn hơn, nghiến răng nói: "Ngươi người này... ngươi coi thường ta sao?
Một tên bướng bỉnh...
Nhìn Cơ Đức trong cơn thịnh nộ, lông mày của Đạt Tư nhăn lại.
Anh ta không muốn lãng phí nước bọt của mình ở đây, nhưng xem xét rằng anh ta mới chỉ vừa tham gia vào nhóm cướp biển Tât Phong mà đã dùng vũ lực, dường như không phù hợp lắm.
Khi đang do dự, một cơn gió lạnh thổi qua gò má.
Đây là điều tự nhiên, đang là mùa đông lạnh lẽo, ban đêm trên đỉnh whisky sẽ có gió lạnh thổi, điều này thực sự là bình thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-kiem-cua-ke-cuop-bien/2788330/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.