🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Cháu gọi tôi là gì?”



Thẩm Tri Hành nhổm người dậy, nhân cơ hội đó kéo giãn khoảng cách với Tô Ý Tiện.



Ôm một lúc là an ủi, nếu ôm lâu quá thì quá giới hạn mất.



Tô Ý Tiện chống tường đứng dậy, nhẹ nhàng giẫm chân phải hơi tê.



Cô ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Thẩm Tri Hành, giọng điệu nghiêm túc: “Cháu hai mươi tuổi rồi.”



Thẩm Tri Hành: “Tuổi mụ.”



Nghỉ hè cô đi kiểm tra sức khoẻ, trên phiếu viết rõ con số mười chín.



“Cháu cảm thấy cháu trưởng thành rồi, cứ gọi chú mãi thì rất kỳ.”



Miệng thấy kỳ, trong lòng cũng thấy kỳ.



Nếu bây giờ trong lòng không coi anh là chú nữa thì ngoài miệng cũng không muốn gọi.



Hơn nữa, bây giờ Tô Ý Tiện cũng sợ cái xưng hô này.



Sợ trong lòng Thẩm Tri Hành, cô mãi mãi chỉ là cô bé mười tám tuổi, chỉ biết đi theo sau anh gọi chú ơi chú à.



“Trưởng thành rồi…” Thẩm Tri Hành cụp mắt cười, sau đó cong hai ngón tay ấn trán Tô Ý Tiện, “Trưởng thành rồi là gọi tôi Thẩm Tri Hành luôn hả?”



“Nếu cháu lớn hơn tí nữa, định gọi tôi là gì? Tiểu Thẩm? Hay là này, anh gì ơi?”



Nước mắt ở khóe mắt Tô Ý Tiện vừa khô lại bị anh chọc cười.



Cô dừng cười rất nhanh, kéo căng khóe miệng: “Tiểu Thẩm?”



Ý cười bên môi Thẩm Tri Hành không vơi chút nào, lẳng lặng chờ đoạn sau của cô.



Tô Ý Tiện chột dạ không nhìn anh nữa, sau đó nói với tốc độ rất

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-kho-gap-xuan-ve/3418248/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cây Khô Gặp Xuân Về
Chương 37
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.