🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi chạy đến nơi chiếc xe đã dừng hẳn lại, tôi đưa tay lên nắm cửa thế nhưng mở mãi không ra. Chiếc xe không hề đâm vào bất cứ cái gì, nhưng lại gây ra tiếng động lớn như vậy, bên trong… liệu Phong có bị sao không? Tôi không còn bình tĩnh được vừa kéo tay nắm vừa đập vào cửa kính gào lên:

– Phong, Phong…

Bên trong vẫn không hồi đáp lại, tôi sợ hãi đến mức toàn thân run bần bật cố lôi điện thoại ra nhưng mồ hôi ướt nhoẹt không bấm nổi số. Bất giác tôi thấy mắt mình đã đẫm nước, vẫn không ngừng đập cửa. Đột nhiên cửa kính từ từ hạ xuống, tôi sửng sốt tột độ. Phong đưa mắt nhìn tôi, tôi cũng vội buông cánh tay xuống. Phong không hề hấn gì, chỉ là phóng quá nhanh và phanh lại nên mới tạo ra thứ âm thanh kinh hãi ấy. Tiếng Phong cất lên:

– Cô lo cho tôi?

Tôi lắp bắp đến độ run rẩy lắc đầu đáp:

– Không… chỉ là… chỉ là tôi sợ anh bị tai nạn. Như vậy tôi sẽ áy náy.

Phong cười đau khổ, nhìn đôi mắt anh tôi biết anh đang thất vọng. Dù đã hơn bảy năm trôi qua nhưng ánh mắt này của Phong tôi vẫn hiểu được. Anh cúi mặt nói:

– Lên xe đi.

Tôi lùi lại đáp:

– Tôi tự bắt taxi về được.

Vừa dứt lời Phong liền mở cửa lao ra, tay anh túm lấy tay tôi kéo mạnh vào xe rồi đóng sập cửa phóng đi. Tốc độ phóng xe kinh hoàng, tôi vừa bám lên ghế vừa nói lớn:

– Anh đi chậm thôi. Anh muốn chết à?

Phong không đáp,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-doc-khong-trai/571240/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cây Độc Không Trái
Chương 14
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.