Cả đời
4.
Lăng Lãng sắp hoàn thành kỳ thực tập, nhưng giám đốc của bộ phận cuối cùng cậu đi làm là một người kỳ lạ, tính tình kỳ lạ không nói, còn rất keo kiệt, EQ lại thấp. Mỗi ngày đều là dáng vẻ nhỏ nhen suy đoán người bên cạnh, lại biết nịnh nọt, không hiểu sao có thể làm được giám đốc bộ phận.
Lăng Lãng lại lần nữa đành chịu ôm một chồng hồ sơ công việc to đùng, đau đầu suy nghĩ phương án tiếp theo.
"Đừng mãi uống mấy thứ này, không tốt cho cơ thể." Tiền bối cũng đang pha trà ở bên cạnh đưa cho Lăng Lãng một ly trà.
Trên mặt trà có những bông hoa nhỏ màu vàng đang trôi nổi, vừa kề sát thì đã thấy vô cùng thơm nhưng không có chút ngấy nào.
"Trà hoa quế tự làm, hơi ngọt."
"Vâng... Cảm ơn." Một tay của Lăng Lãng kẹp tư liệu, có hơi ngớ ngẩn nhận lấy, sau đó thổi mặt trà, húp một ngụm.
Tiếng nước vang lên rất rõ ràng trong phòng uống nước, Lăng Lãng bỗng nhiên phản ứng lại bản thân đã làm cái gì thì đỏ hết cả mặt, trừng to mắt cùng mím đôi còn dính nước, rõ ràng ngượng ngùng nhưng vẫn cố gắng duy trì vẻ mặt nghiêm túc, nhìn chằm chằm mặt bàn bị dính nước, nói câu "Rất ngon", sau đó cũng không biết nghĩ thế nào mà chỉ trong vài ngụm đã uống hết nước trà ấm, rửa sạch ly nhiều lần rồi đưa lại cho đối phương.
"Cảm ơn rất nhiều." Sau đó mặt không biểu cảm đi khỏi.
Thật ra sau khi đi ra ngoài hơn mười mét, Lăng Lãng muộn màng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-xu-long-cai-quai-gi/233746/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.