Lâm Vũ Chi đang đi trên con đường mà Đường Hành Thiên đã đi.
Đường Hành Thiên hoàn thành việc học và trở về Trung Quốc, sau tiếp theo lại vào bệnh viện nhà anh làm thực tập sinh, khối lượng công việc phải làm ở trường hoàn toàn không thể so sánh với khối lượng công việc của bệnh viện.
Đường Hành Thiên làm ở khoa giải phẫu thần kinh, cũng là phòng khám chủ lực của bệnh viện họ, bệnh nhân không chỉ giới hạn trong tỉnh thành mà thậm chí từ cả nước, nối liền không dứt, bác sĩ hay cấp dưới đều không kịp uống nước, thời gian như bay.
Dù hai người cách xa nhau nhưng cả hai đều cảm thấy không vất vả như vậy khi nghĩ rằng mình đang hướng đến cùng một mục tiêu.
Năm Lâm Vũ Chi tốt nghiệp Đường Hành Thiên kết thúc khóa đào tạo chính quy, chính thức trở thành một người bác sĩ,anh trở nên nổi tiếng trong giới y học vì đã đề xuất một kế hoạch điều trị mới cho một bệnh não.
Năm nay, Đường Hành Thiên hai mươi tám tuổi, Lâm Vũ Chi 25 tuổi.
“Trở về chứ, ăn tết là về.” Lâm Vũ Chi ghé vào trên giường, gõ gõ màn hình máy tính, “Đường bác sĩ, đến lúc đó anh có thời gian đón em không?”
Đường Hành Thiên trực ca đêm, mới vừa kiểm tra phòng, cùng anh còn có bác sĩ cấp trên, ba lắm ba sáu tuổi, đánh ngáp nhìn hồ sơ bệnh án.
Thấy Lâm Vũ Chi trên màn hình di động, anh ta trêu chọc, “Người yêu cậu?”
Đường Hành Thiên gật gật đầu, “Đang du học.”
Văn Lai có chút tò mò: “Em ấy đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-xin-nguoi-dung-truy-ta/3753583/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.