Lâm Vũ Chi cùng Đường Hành Thiên đối mặt trong chốc lát, thời điểm ánh mắt đối phương dần dần lướt xuống người cậu, Lâm Vũ Chi tát Đường Hành Thiên một phát.
Đường Hành Thiên bị tát đến nghiêng đầu.
“…”
“Không chơi, ăn cơm.” Đường Hành Thiên gõ gõ cái bàn.
Hai người ăn chưa lâu, Lâm Vũ Chi đã nhìn thấy một bóng người quen, mắt cậu sáng lên, Đường Hành Thiên đương nhiên cũng trông thấy biến hóa của đối phương, nhíu nhíu mày, quay đầu nhìn hướng về hành lang sau lưng mình.
Là hai nam sinh, một người mặc áo khoác da màu đen, một người mặc áo sơ mi màu vàng nhạt, người mặc chiếc áo sơmi kia, người nhìn nhỏ dáng dấp ngược lại là rất xinh đẹp, tóc hơi ôm theo gương mặt, xinh đẹp tới nỗi người khác muốn cất vào trong túi để giày vò một phen.
Từ biểu lộ của Lâm Vũ Chi có thể thấy được, rất hiển nhiên, cậu quen biết hai người này.
Đường Hành Thiên dùng đũa chọt một cái vào trán Lâm Vũ Chi, “Em thích người đó?”
Mềm mại xinh đẹp, như kẹo bông ngọt ngào.
“Đáng tiếc, kia là một đôi.” Giọng điệu cười trên nỗi đau người khác của Đường Hành Thiên thực sự không nên quá rõ ràng như vậy.
Lâm Vũ Chi không có đáp lời anh, đứng lên hướng về hai người kia phất phất tay, “Chiếu tử, Việt Phong!”
Sau khi thấy rõ Lâm Vũ Chi, Thẩm Chiếu cùng Việt Phong đều rất kinh hỉ, Thẩm Chiếu lôi kéo Việt Phong đi tới, đem Việt Phong đẩy vào chỗ ngồi bên cạnh Đường Hành Thiên, mình ngồi ở cạnh Lâm Vũ Chi.
Thẩm Chiếu ngồi xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-xin-nguoi-dung-truy-ta/3753568/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.