Cảnh tượng trong phòng thật lộn xộn và ngột ngạt khiến người khác muốn nghẹt thở, Phó Chiêu Hoa biết Mục Từ Túc có nhiều sách, nhưng không nghĩ tới là sẽ nhiều đến như vậy. Chủ yếu là trong này còn kẹp theo không ít hồ sơ các thứ, Mục Từ Túc không có thói quen gọn gàng, mỗi lần dùng xong là chất bừa ở đâu đó, cứ thế dần dần chất thành một đống cao.
Lần này thì hay rồi, đống này kề vai sát cánh với đống kia, cả căn phòng chìm ngập trong mớ hồ sơ sách vở.
"..." Mục Từ Túc cũng vô cùng xấu hổ, anh im lặng một lát rồi giải thích "Gần đây phải tra xét vài thứ nên tài liệu hơi bị nhiều."
"Vâng, anh vất vả rồi ạ!" Phó Chiêu Hoa gật đầu rồi nhanh chóng bình ổn lại tâm trạng.
Dù sao cảnh tượng lần đầu tiên cậu bước chân vào phòng làm việc của Mục Từ Túc không xê xích gì nhiều so với cảnh tượng trước mặt bây giờ. Cậu thầm nghĩ Mục Từ Túc cũng không giỏi trong việc quán xuyến nhà cửa nên cậu cảm thấy nơi này có biến thành chuồng heo thì cũng không có gì lạ.
Phó Chiêu nghĩ như thế, cậu bắt đầu nhặt lên những đồ dùng vứt lung tung chắn ở lối đi vào, sau đó kéo Mục Từ Túc ra khỏi phòng, thuận tiện trấn an anh một chút "Đừng lo lắng, ngày mai em sẽ giúp anh sắp xếp lại đống tài liệu này."
"..." Mục Từ Túc nhìn nụ cười trên môi Phó Chiêu Hoa, không hiểu sao anh lại cảm thấy không được tự nhiên, giống như mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-xin-cac-nguoi-cho-con-duong-song/1872390/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.