Đáng tiếc đời trước, Mục Từ Túc thân mình còn lo chưa xong nên không có cơ hội đi điều tra. Cuối cùng anh phải dùng thủ đoạn khiến nhà họ Vu phải trả giá, vì khi đó chứng cứ cũng không có sẵn như bây giờ. Hơn nữa bi ai nhất là ở đời trước, đám học sinh cùng lớp với Kiều Tây khai dối không phải là bạo lực học đường mà chỉ là bạn bè đùa giỡn với nhau, đến cuối cùng bọn chúng cũng vẫn không chịu khai thật.
Do đó lần này Mục Từ Túc sẽ bằng mọi giá bắt bọn chúng phải cúi đầu xin lỗi Kiều Tây.
Nhưng với tình trạng bây giờ, những người này sẽ không đổi lời khai. Ngoại trừ có bằng chứng khác để ghim chặt bọn chúng.
Mục Từ Túc cũng biết một đạo lý, nếu có bạo lực học đường thì nạn nhân không chỉ có một mình Kiều Tây, còn đám bạo hành hơn phân nửa là cùng một bè phái.
Mục Từ Túc nghĩ vậy liền hỏi thăm Kiều Tây, quả đúng là tìm được một người.
Vương Minh Dương, chính là cậu thiếu niên đứng bên cạnh Vu Mỹ Thiến lúc Kiều Tây nhảy lầu.
"Tình huống của cậu ấy và em không khác nhau mấy." Em được tuyển là vì thành tích học tập ưu tú, còn cậu ấy là có năng khiếu mỹ thuật. Gia cảnh cậu ấy cũng không nghèo, chỉ là không được khá giả như những học sinh khác. Cho nên thỉnh thoảng cậu ấy cũng bị bắt nạt, nhưng mà anh Mục, em không nghĩ cậu ấy sẽ đứng ra làm chứng đâu."
"Nhưng cũng phải đi hỏi mới biết." Mục Từ Túc cũng nghĩ giống Kiều Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-xin-cac-nguoi-cho-con-duong-song/150172/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.