Dù La Phi có vô tư đến đâu, lúc này y cũng nảy sinh chút lo lắng. Tên nhóc thúi Tiểu Hổ này quậy đến kinh hoàng, bây giờ nhỏ còn dễ quản, sau này lớn lên vẫn không thay đổi tính nết thì còn ai dám gả con cho nó? Nếu đổi lại y là Hàn Húc, y cũng không nỡ giao đứa con bảo bối của mình cho một tên nhóc như Tiểu Hổ.
Quả thực là, không kế thừa được gen tốt biết chiều vợ của nhà nội nó!
La Phi chọc chọc Tịch Yến Thanh: "Này Thanh ca, cái tính này của nó giống ai vậy?"
Hàn Húc và Trần Hoa Chương đã bế Tiểu Mộc tượng ra về, có lẽ vì đang ngủ bị đánh thức nên Tiểu Mộc tượng nhất quyết không chịu ngủ tiếp cạnh Tiểu Hổ. Hết cách, Hàn Húc đành phải bế đứa nhỏ về nhà.
Tịch Yến Thanh đưa hai tảng băng lớn cho Trần Hoa Chương mang về, băng vừa nặng vừa to nên phải dùng xe kéo để vận chuyển.
Lúc này Tiểu Hổ cũng thức giấc, nó ngồi trên giường vô tâm vô phế mà ăn cháo chiều, ăn ngon lành đến mức cháo dính một vòng quanh miệng.
"Chắc chắn là không giống tôi, cái tính ngang ngược này." Tịch Yến Thanh nói.
"Chẳng lẽ là giống em?" La Phi xoa cằm suy nghĩ trong chốc lát: "Em ngang ngược lắm à?"
"Ưm!" Tiểu Hổ gật đầu đáp lời một cách kì diệu.
"Xí! Con ăn cháo của con đi, không được nói leo người lớn." La Phi lau miệng cho Tiểu Hổ: "Ăn nữa không?" La Phi chỉ múc non nửa bát cháo cho nó, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-xin-anh-tu-hon-di/3424713/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.