Vì sắp phải đối mặt với một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, La Phi chẳng còn tâm tư đôi co với Tịch Yến Thanh, y cảm thấy việc cần ưu tiên giải quyết lúc này chính là đi vót một miếng gỗ! Quan trọng là, người ở đây không dùng "xí trù" một lần rồi vứt, mà sau khi dùng xong bọn họ sẽ rửa sạch và tái sử dụng nhiều lần, hơn nữa còn là cả nhà dùng chung một cái! Tưởng tượng đến chuyện, miếng gỗ "cạo cúc" của mình là đồ vật mà nhiều người đã dùng qua, La Phi cảm thấy [đầu như muốn nứt ra làm đôi, à không! nứt ra làm tư], nứt lớn đến nỗi y không bao giờ muốn đi đại tiện nữa.
*raw: 一个头两个大 một cụm từ được dùng khi gặp chuyện quá đen đủi, quá phức tạp, phải sứt đầu mẻ trán mới giải quyết được. Dịch sát nghĩa cả đoạn bôi đen sẽ là [một cái đầu hai cái to, à không, hai trăm cái to]
Đột nhiên y cảm thấy nhân loại nên trao giải Nobel cho người phát minh ra bồn cầu tự hoại. Vốn nó chẳng phải vật quá hiếm lạ, thế nhưng hiện tại y lại nhớ nó da diết.
Về đến nhà, La Phi bắt đầu đi tìm vật liệu để chế tạo "xí trù" cho riêng mình – y nghĩ tới việc sử dụng lá cây. Nhưng mùa này ở phương Bắc cây cối đều trụi lủi, đào đâu ra lá cây? Cũng may vật liệu làm từ gỗ khá dễ tìm, bởi vì thôn Hoa Bình được bao bọc bởi hai ngọn núi lớn, rất dễ tìm củi khô, hơn nữa vào mùa này trên cơ bản nhà nào cũng tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-xin-anh-tu-hon-di/1037426/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.