Yêu Hồ nghe Đại Thiên Cẩu nói vậy, lòng vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
“Người nhớ lại rồi sao?” Hắn nói, hắn đã không còn kiềm chế nổi nữa, sắp nhảy dựng lên khỏi ghế rồi.
Như thế lại khiến Đại Thiên Cẩu không nỡ làm hắn cụt hứng.
Nhưng chẳng mấy chốc, Yêu Hồ đã thoát khỏi sự vui mừng điên dại không đầu không cuối kia, mím chặt môi nhìn chằm chằm vào hoa văn trên bàn, không nói năng gì.
Nếu Đại Thiên Cẩu thực sự nhớ ra, có lẽ sẽ tức giận đến giết chết mình luôn. Yêu Hồ nghĩ vậy, ngón tay siết chặt lấy đầu gối dưới bàn.
Thực ra, sau khi Yêu Hồ tưởng nhầm rằng mình đã giết chết Đại Thiên Cẩu, vì đáy lòng vẫn còn chút thiện ý và hổ thẹn, không còn sang bên người bình thường làm ác nữa, cũng không bắt cóc hại mệnh cô nương mình ngắm trúng nữa, tuy mãi như thế khiến hắn rất khó chịu, cảm thấy như vậy là đang bóp chết bản tính của mình. Nhưng điều càng khiến chính Yêu Hồ cảm thấy khó tin là có một lần, hắn không bị khống chế mà lại ra tay giúp đỡ một đứa nhỏ bị ác quỷ quấn lấy. Khi bị đứa trẻ kéo tay gọi đại ca ca, Yêu Hồ thực sự cảm thấy quan niệm của mình đã giống hệt như Đại Thiên Cẩu ngu ngốc đến đáng thương kia rồi. Điều này quá nực cười, Yêu Hồ nghĩ vậy, thế nên sau khi lòng hắn giằng co một hồi, hắn đã chọn lộ vẻ mặt dữ tợn sầm sì dọa đứa trẻ kia chạy mất.
Đại Thiên Cẩu có lẽ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-x-cao-duoi-cua-nguoi-rat-mem/2522998/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.