Lúc hắn trở về bệnh viện thì đã xế trưa. Hải Như đang ngủ gà ngủ gật bên giường, không cần hỏi cũng biết cô đã thức trắng đêm qua để chờ hắn. Hắn từ tốn thu dọn hết quần áo cho vào giỏ, tiếng động lạch cạch kéo cô ra khỏi giấc ngủ.
-Dĩnh Phong –Hải Như ngồi bật dậy ôm chầm lấy hắn. Mi mắt cô ứa nước –Đêm qua sao anh không đến? Em cứ sợ anh xảy ra chuyện gì.
-Anh xin lỗi, anh có việc đột xuất –Hắn nói, cúi xuống lau những giọt lệ trên mắt Như. Rồi hắn ôm chặt lấy cô, giọng suýt chút vỡ òa -Ổn rồi, anh sẽ đưa em về nhà. Từ giờ anh sẽ không làm gì khiến em phải lo lắng nữa.
Như vẫn thút thít bên cạnh hắn. Hắn mỉm cười xoa lưng trấn an cô, cố không để cố thấy những giọt nước vừa tuôn ra khỏi mí mắt.
Ổn rồi.
Thỏa thuận với Gia Hy đã kết thúc, hắn cũng đã để lại những lời chia tay Iris, có lẽ sang đến Mỹ nó sẽ nhận được.
Ổn rồi. Mọi thứ đều ổn.
Nụ cười trên môi hắn bất giác trở nên cay đắng…
…
Iris ngồi trong phòng chờ. Không biết là lần thứ mấy nó bấm số gọi cho Dĩnh Phong, nhưng đáp lại chỉ là những tiếng ngắt dài và âm báo không liên lạc được. Mỗi lần như thế, quả tim yếu ớt của nó lại trĩu năng hơn.
Dĩnh Phong biết hôm nay nó lên đường sang Mỹ. Tại sao hắn không đến tiễn nó?
-Iris, đừng chờ nữa. Máy bay sắp cất cánh rồi –Gia Hy nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-vong-tren-thien-duong/2834652/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.