Lạc Du Nguyên về đến nhà nhìn trên kệ dép đặt ngay ngắn một đôi giày da liền biết người kia đang ở nhà.
Trong nhà cũng gọn gàng ngăn nắp không bừa bộn chút nào, nhưng lại không thấy bóng người đâu.
"Được. Gửi cho tôi thông tin về mỏ bên Agadaska trong đêm nha. "
"Ừm"
Yến Tri Mộ vừa cúp điện thoại liền bị ai đó ôm từ phía sau, khôngg nhìn anh cũng đón ra được là cậu quay lại.
Quay người lại quả nhiên là cậu đang cười nhìn anh. Có lẽ anh cảm thấy an toàn khi ở đây nên lúc cậu vào anh cũng chẳng phát hiện ra.
"Anh đã lâu không gặp "
"Em về sao lại không nhắn trước anh đi đón em "
Anh còn đang muốn nói thêm gì đã bị người kia cản lại bằng nụ hôn, tính ra hai người quen nhau hơn nữa năm, chuyện gì cũng làm rồi nhưng lần này là lần cậu chủ động đầu tiên.
Có chút vụng về nhưng rất chân thanh lại chú tâm.
Yến Tri Mộ đầu tiên là sửng sốt, bắt ngờ để cậu tùy ý làm bậy.
"Hôm nay chủ động như vậy " Đợi khi hai người tách ra anh liền nói, giọng còn không giấu được vui sướng.
"Em.."
"Em chọc anh rồi phải chịu trách nhiệm chứ " Yến Tri Mộ là người thích kiểm soát lại thích chủ động, lần này đổi ngược lại anh hôn cậu, có chút vội vàng cuồng dã, Lạc Du Nguyên không theo kịp ngã ra phía sau anh liền thuận thế đẩy ngã cậu xuống giường.
"Lạc Lạc anh nhớ em, nhớ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-vong-tren-may/2561778/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.