Cảm ơn cậu bữa trước uống rượu cùng tôi. 
- Ko có gì, lâu lâu tôi làm cái thùng rác cho người ta đổ rác ý mà. 
Nó lườm hắn. 
- Mốt tui đi sapa tui sẽ mua quà cho cậu. 
- Đi làm gì. 
- Lớp tôi tổ chức đi chơi. 
- Ờ. 
.... 
Đây là sapa sao, lạnh quá, tuyết trắng quá. Nó và Thu Phương được ở chung phòng. Thu Phương là bạn thân của nó từ khi nó học lớp tiếng anh này. Nhà Thu Phương cũng nghèo lắm, cũng ráng đầu tư cho con để đỡ vất vả trong cuộc sống. Tụi nó đến nơi thì cũng tối rồi, nó quấn mấy lớp mền mà vẫn lạnh. Nó nhìn ra cửa sổ khách sạn mờ ảo quá chẳng thấy gi. 
Hôm sau trời lại ngưng tuyết hơn, tụi nó chạy chơi xung quanh ngắm cảnh chụp hình, tối đến thì ngồi bên bếp lửa nướng đồ ăn, hát hò các kiểu. Đúng là chỉ có lũ bạn quỷ sứ mới giúp nó vui lên được. 
Chỉ có ngày hôm nay nữa thôi nó lại về lại sài gòn rồi. ủa sợi dây chuyền nó đâu rồi, nó tìm mãi, tìm mãi trong phòng nhưng ko thấy, nó lục tung đồ đạc lên nhưng ko thấy. Hay là rơi mất ngoài kia rồi. Nó vội vàng mang áo khoác chạy ra ngoài kia tìm, sợi dây chuyền anh Gia Hy tặng nó, món quà từ người nó yêu thương. 
Sao tuyết ở đây rơi dầy quá, nó lạnh quá ko thấy đường gì nữa, nó lê lết trên tuyết tới những nơi nó đã đi qua. Tuyết rơi nhiều quá như muốn che lấp thân hình bé nhỏ của nó, lạnh quá, nó ko đi nổi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-vong-sau-mua/1404816/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.