Nhã Linh nhanh chóng lấy lý do rồi di chuyển ra khỏi hội trường. Cô cầm tà váy, đi dép cao gót mà tốc độ khá nhanh để đến chỗ anh. Vừa mở cửa dẫn vào cầu thang bộ đã thấy anh chờ sẵn. Ánh mắt giao nhau, không cần ai mở lời trước. Cô nhào vào lòng anh. "Chúc mừng anh", "Chúc mừng em.". Cô ngẩng lên nhìn anh thật ngọt ngào. Dương Vũ xiết chặt vòng tay, hai người hôn nhau đắm đuối, bỏ lại sau lưng những âm thành ồn ào, chỉ có hai người cùng chia sẻ cảm xúc mãnh liệt cùng nhau.
Sau một hồi, điện thoại của anh rung không ngừng, hai người mới dừng lại, Dương Vũ lấy mấy ra xem là Tuấn Trần gọi. Anh không bắt máy và để lại vào túi áo. Nhã Linh nhìn anh bật cười, cô lấy tay lau đi vết son của mình dính trên môi anh. Dương Vũ cầm tay cô hôn lên mu bàn tay như một quý ông lịch lãm. Ánh mắt anh rạng rỡ, anh dơ tay trái lên cho cô xem, hôm nay hai người không hẹn mà gặp, cùng đeo đồng hồ đôi, đúng là yêu nhau có khác, tâm tư tương thông, thần giao cách cảm. Hai người nhìn nhau cười, cùng chỉnh trang trang phục rồi người trước người sau ra khỏi phòng.
Bữa tiệc cuối năm giàu cảm xúc diễn ra đến gần 11h đêm mới kết thúc. Nhã Linh đã đi taxi về nhà Dương Vũ từ lúc 10h. Hai người đã thống nhất, cô để anh lại xã giao, mình về trước. Dương Vũ nay uống không ít, anh nhận rất nhiều lời chúc mừng. Bố anh cũng gọi điện tới, hẹn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-vong-cua-ai/2870767/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.