Tình cảnh ở thủ đô Ô Đô Tư nếu so với những gì ba người đã nhìn thấy trên đường đi tới đây thì có tốt hơn một chút. Chỉ có điều vẫn có rất nhiều nhà cửa bị đổ sụp xuống. Những hình ảnh người dân nơi đây đang tự tổ chức cứu người trong những đống đổ nát không khỏi làm người ta phải lo lắng.
Cố Nguyên xuống xe. Anh quay nhìn bốn phía rồi nói với mọi người: "Trước hết chúng ta tới bệnh viện xem sao đã, nếu ở đó mà không có tin tức gì, chúng ta sẽ tìm biện pháp khác."
Đề xuất này so với ý tưởng của Tề Tranh đúng là không mưu mà hợp, tình cảnh của Ô Đô Tư không đến nỗi bết bát như trong tưởng tượng ban đầu của cô. Hiện tại việc tìm đến bệnh viện trước là lựa chọn hợp lý nhất.
Ô Đô Tư là thành phố trung tâm của Khảm Bỉ, chỉ có điều nơi đây bất quá cũng chỉ là một thành phố nhỏ, vậy nên số bệnh viện ở nơi này có thể đếm được. Bởi vì ba người đi từ phía bắc Khảm Bỉ tiến vào, đương nhiên bệnh viện đầu tiên có ở đầu phía bắc này là nơi được chọn để hỏi dò.
"Ngài khỏe chứ? Xin hỏi nơi này có người bị thương của tổ chức viện trợ đến từ Trung Quốc không ạ? Trong số đó có một cô gái tóc đen, mắt đen, vóc dáng đại khái cao như thế này này." Tề Tranh không nói tiếng của người bản địa, đành phải dùng tiếng Anh với tốc độ thật chậm, chọn những từ thông dụng, dễ hiểu nhất kết hợp với hoa tay múa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-va-thanh-xuan-nhu-mot-bai-tho/943174/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.