🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kể từ khi biết được câu chuyện của dì Trương, chỉ cần không có chuyện gì thì cả Tề Tranh lẫn Bùi Thanh Phi đều thích chạy đến nhà dì Trương. Hôm nay thì giúp đem rác đi vứt, ngày mai lại là đến đòi ăn chực hay gì gì đó. Đến nỗi cuối cùng chính bản thân dì Trương cũng còn cảm thấy không thể chịu được nữa.

Vốn ở một mình rất nhiều năm, đã quen với cuộc sống yên tĩnh, vậy mà bây giờ bỗng nhiên có thêm hai con nhóc, dì Trương cảm thấy bị bức bách đến phát hoảng.

Buổi sáng hôm nay, Tề Tranh lại bám dính lấy nhất định phải đưa dì Trương đi quảng trường nhỏ, thấy thế dì Trương không một chút nể nang mà đuổi đứa nhỏ này đi.

Lẽ nào mình lại là cái người già đến bảy tám mươi tuổi đi đường không nổi hay sao? Từ lầu số chín đến quảng trường nhỏ, bất quá cũng chỉ là 200m, thật sự là dì không thể nào hiểu nổi trong cái đầu nhỏ của Tề Tranh đang nghĩ cái gì nữa.

"Nên làm gì thì cứ đi làm đi. Có thời gian ở chỗ này mà dính vào dì như vậy còn không bằng đi gọi điện thoại về cho người trong nhà." Không một chút nể nang, dì Trương ném ra một câu sắc lẹm như mũi dao, còn Tề Tranh thì đứng ngẩn ra tại chỗ.

Đã rất lâu rồi, cô và Bùi Thanh Phi chưa từng nhắc tới người trong nhà ở bên Lăng Giang cũng như chuyện của mình. Phần lớn những lần cô gọi điện thoại cho cha mẹ đều không cho Bùi Thanh Phi biết, chủ yếu là không muốn cho Bùi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-va-thanh-xuan-nhu-mot-bai-tho/943159/chuong-132.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.