Tề Tranh mở ngăn kéo ra, cô đã tìm được chiếc đèn pin đã được chủ cho thuê nhà đặt ở cái nơi nhằm ứng phó trường hợp cấp thiết.
Cô cầm đèn pin trở lại phòng tắm để cho Bùi Thanh Phi có được ánh sáng cần thiết. Đến lúc này cô mới cẩn thận từng li từng tí đỡ cô ấy đi ra, chỉ sợ người ta bị trượt ngã.
Sờ soạng một lúc thì tìm được cầu dao nguồn điện, Tề Tranh nhìn kỹ một chút, sau đó đưa tay gạt cầu dao, các bóng đèn trong phòng lại một lần nữa lại sáng lên.
Tề Tranh thở phào ra một hơi, cô nhéo nhéo lòng bàn tay Bùi Thanh Phi vẫn đang được mình nắm trong tay: "Là bị ngắt cầu dao. Hiện tại thì không sao nữa rồi."
Bùi Thanh Phi vẫn còn có chút lo lắng, cô đưa mắt nhìn về phòng tắm: "Nhưng hình như bóng đèn trong phòng tắm bị hư mất rồi."
Tề Tranh vỗ vỗ lên ngực của mình: "Cậu cứ yên tâm! Giao cho mình đi!"
Dì Trương để sẵn trong nhà rất nhiều dụng cụ dự phòng. Nếu mất điện sẽ có đèn pin a, ngọn nến a. Cần thay thế ống nước thì có cờ lê, ốc vít... vân vân. Nói không chừng có thể còn có cả bóng đèn thay thế cũng nên. Tề Tranh lần lượt lục soát từng ngăn kéo một, cuối cùng đúng là đã tìm được thứ cần tìm.
Đổi lại bóng đèn, đối với Tề Tranh mà nói đây thật sự là một chuyện quá ư đơn giản. Hiện tại vấn đề duy nhất bày ra trước mặt các cô chính là, không có cái thang. Mà không có thang thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-va-thanh-xuan-nhu-mot-bai-tho/943152/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.