Ngày Tết hôm đó, vì khoảng cách khá xa nên mẹ Bùi chỉ nghe thấy Bùi Thanh Phi đang cùng ai đó gọi điện thoại, tuy rằng không rõ ràng nội dung của cuộc nói chuyện là gì, nhưng trong lòng bà vẫn cảm thấy căng thẳng.
Chờ cho Bùi Thanh Phi cúp điện thoại trở về, mẹ Bùi làm ra vẻ bình tĩnh để hỏi: "Ai vậy a?"
"À! Là Tề Tranh, cậu ấy hẹn con về sau cùng đi trượt tuyết." Bùi Thanh Phi cười, giọng nói hết sức bình thản, như là đang nói tới một sự việc hết sức bình thường nào đó mà thôi.
Tề Tranh? Về sau cùng nhau trượt tuyết...
Khi mẹ Bùi tận tai nghe được những từ này phát ra từ miệng Bùi Thanh Phi, bà bỗng cảm thấy trái tim nhỏ của mình bỗng nhiên trở nên không ổn.
Bà rửa tay, ôm ngực chuẩn bị đi ra phòng tiếp khách để tâm tình hoãn lại một chút.
Mẹ Bùi vừa trong từ phòng bếp đi ra ngoài, Bùi Thanh Phi liền hướng về phía bà nội nghịch ngợm le lưỡi một cái.
Bà nội vừa cười vừa lắc đầu: "Con nhóc hư hỏng này!"
Bùi Thanh Phi cúi đầu làm tiếp công việc trong tay, sau một lúc lâu cô đột nhiên hỏi: "Ai là người đã bảo bọn họ bán phòng ở cũ đi vậy ạ?"
Chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà họ Bùi thường sẽ không giấu giếm Bùi Thanh Phi. Vậy nên ngay từ đầu Bùi Thanh Phi đã biết ý định bán nhà của ba mẹ nhà mình. Cô cũng đã nghiêm túc phản đối ý định này, chỉ là không được coi trọng.
Ba Bùi nói mình rất dân chủ, ông dùng điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-va-thanh-xuan-nhu-mot-bai-tho/943133/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.