Thấy Bùi Thanh Phi cau mày lại, nhìn trước mắt thì rõ ràng là hai người này đã làm đến bốn sáu rồi.
Giữa ban ngày mà say thành như vậy đã là đáng giận rồi, mà cái người dám bắt Tề Tranh uống rượu thành như vậy lại càng không thể tha thứ.
"Sao ông lại kéo cậu ấy đi uống rượu? Lại còn làm cho cậu ấy say thành như vậy?" Bao nhiêu tức giận đều viết hết lên mặt Bùi Thanh Phi. Cô đưa tay đoạt lấy người từ trong tay Giang Sở, sau khi làm cho Tề Tranh dựa vào trên người mình, Bùi Thanh Phi lại tiếp tục quở trách: "Nếu như về sau lại còn để cho tui biết được ông lôi kéo cậu ấy đi uống rượu, tui... tui sẽ..."
Bùi Thanh Phi nghĩ mất một lúc mà vẫn nghĩ không ra được lời nào thật ngoan độc, chỉ có thể làm ra vẻ thật hung dữ.
Thiếu chút nữa Giang Sở phá lên cười một trận. Cũng còn may là, vào thời khắc sống còn này cậu lại nhịn được.
Bùi Thanh Phi giống như là một con mèo con mềm mại, cho là mỗi khi mình nhe răng ra thì sẽ đầy vẻ hung dữ. Chỉ là trong mắt mọi người xung quanh, kỳ thật, cái vẻ này của cô lại thật đáng yêu.
Giang Sở oán a! Giang Sở ấm ức a!
Rõ ràng là vị đồng chí rượu cặn bã này mới là kẻ lôi kéo mình nha, lại còn la hét phải uống hai chai, nhất túy giải thiên sầu. Ai có thể ngờ được là chỉ mới hai ly mà đã gục ngã rồi.
Nhưng khi nhìn cái bộ dạng mèo con hung dữ này của Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-va-thanh-xuan-nhu-mot-bai-tho/943086/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.