Tề Tranh vụng trộm đem cửa phòng mở ra một kẽ hở nhỏ để nhìn bộ dáng đang phát điên lên của cậu em nhà mình, cô cảm thấy tâm tình của mình lúc này rất tốt.
Cô mà lại còn thể không biết rõ chút tâm tư này của Tề Hồng hay sao?
Đồ nhóc con, muốn thoát khỏi bàn tay của bà chị này hả? Nhà ai lại có một cậu em dễ trêu đùa như nhà mình đây chứ, cực dễ dàng thu phục. Cứ xem việc hôm nay Tề Tranh cùng Tề Hồng đối chọi đi, cuối cùng rút cuộc là đạo cao một thước, hay là ma cao một trượng?
Sáng ngày hôm sau, Tề Tranh và Tề Hồng cùng đi ra ngoài, Bùi Thanh Phi đã đi ra từ rất sớm, cô ở dưới lầu chờ đợi hai chị em.
Bởi vì Tề Hồng đang có tâm sự nặng nề nên cậu chỉ chào hỏi một câu rồi đi trước.
Bùi Thanh Phi không khỏi có chút bất ngờ: "Thằng bé bị làm sao vậy? Chẳng lẽ bị áp lực vì kỳ thi tháng sắp tới hay sao?"
"Cậu đang nói về nó ấy hả? Làm sao có chuyện như vậy được! Một người mà ngay cả thi trung học còn dám đến muộn liệu có thể bởi vì một kỳ thi tháng mà lo lắng được sao?" Tề Tranh cười cười: "Theo suy đoán của tớ thì nó chỉ là đang băn khoăn nên tiến vào đội nào trong Hội học sinh mà thôi."
"Chẳng phải là còn chưa định ra hay sao?" Bùi Thanh Phi nói.
Hai người vừa hướng ra phía cửa tiểu khu vừa nói chuyện: "Cho nên tớ đoán là nó đang nghĩ cách làm thế nào để tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-va-thanh-xuan-nhu-mot-bai-tho/943035/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.