Thật vất vả mới đợi được đến lúc chuông tan học vang lên, Tề Tranh co tay lại, xắn ống tay áo lên cao, rõ ràng là người này đang chuẩn bị đi ra ngoài.
"Ối ối! Làm gì mà đi vậy?" Giang Sở vội vàng ngăn cô lại.
Tề Tranh hừ hừ hai tiếng: "Tui đi tìm Bùi Thanh Phi để tính sổ!"
Ống tay của chiếc áo đồng phục được Tề Tranh kéo lên rất cao. Sau một tiết lên lớp, dấu răng kia đã sớm nhìn không thấy nữa, nhưng Tề Tranh không quên rằng nó từng ở chỗ này.
"Chung sống hòa bình! Điều cần phải chú ý nhất là phải chung sống hòa bình." Giang Sở tận tình khuyên bảo.
Tề Tranh gật gật đầu ra vẻ hết sức thấu hiểu: "Yên tâm đi! Tui cũng chỉ trình bày sự thật, giảng giải đạo lý, lấy đức mà thu phục lòng người, làm cho cô ấy phỉ khắc sâu nhận thức về sai lầm của chính mình."
Giang Sở lại cho rằng nếu những lời này mà có thể tin được, thì có mà tin quỷ. Thế nhưng cậu vẫn dùng cả hai tay dâng lên cho Tề Tranh quyển bài tập Toán đã mượn tới kia.
"Tráng sĩ, chúc may mắn!" Giang Sở ôm quyền nói.
"Nhất định là ca khúc khải hoàn trở về!" Tề Tranh cầm lấy quyển sách, cũng đến lúc nên đi được rồi.
Chỉ hai phút sau, Giang Sở đã xuất hiện ở trên bậc thang phía đông của khu dạy học khối 11. Cậu hơi duỗi thân mình ra để thăm dò một chút xem liệu cậu có thể nhìn đến cửa sau của ban mười lăm hay không.
Thứ cậu nhìn thấy chính là Tề Tranh đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-va-thanh-xuan-nhu-mot-bai-tho/943033/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.