Tiếng chuông báo hết giờ vang lên, cũng là lúc vừa kết thúc tiết 1 của đồng chí Hồ chủ nhiệm lớp của ban mười lăm, khối 11.
Lão* Hồ sửa sang lại tài liệu giảng dạy của mình xong, vừa cất bước đi ra ngoài, liền bị người trước mặt đụng thẳng vào người.
Lão Hồ người cao cao gầy gầy, lần này bị đụng đến phải nói là không nhẹ. Thật vất vả lắm mới đứng vững trở lại, nhìn người trước mắt lão không khỏi kinh ngạc: "Tề Tranh?"
* Lão: Cách các bạn ban bốn và ban mười lăm gọi lén sau lưng thầy Hồ và thầy Trương, xem như là gọi thân mật đi.
Tề Tranh vừa từ lầu bốn chạy như bay xuống đây, lúc vào góc rẽ lại không dừng lại, vậy nên bây giờ mới đụng phải lão Hồ. Cô vừa ôm đầu vừa lên tiếng chào: "Con chào thầy ạ."
"Đến tìm Thanh Phi hay sao?" Lão Hồ hỏi.
"Đúng ạ, con đến tìm bạn ấy." Tề Tranh cười cười.
Tuy lão Hồ chỉ đi theo Tề Tranh được có một năm, nhưng thường ngày lão cùng các học sinh quan hệ đều rất tốt, với trò nào cũng đối xử như nhau, bởi vậy lão quay lại, hướng vào phía trong phòng học kêu lên: "Thanh Phi, có người tới tìm con này."
Lúc này Bùi Thanh Phi đang bận rộn sửa sang lại bài vừa ghi chép, vừa ngẩng đầu lên cô liền thấy Tề Tranh đang vẫy tay với mình. Đại khái là cô cũng không tự biết được rằng, khi nhìn đến người nọ, trong giây phút đó, trên gương mặt của cô đã hiện lên niềm vui cùng sự ấm áp.
Thế nhưng khi đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-va-thanh-xuan-nhu-mot-bai-tho/943031/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.