Hóa ra hành động vừa rồi của Nguyễn Thu là hôn.
Tập Uyên không phải không biết gì hết, nhưng hắn chưa bao giờ để ý đến những chuyện này, cũng sẽ không nghĩ làm như thế nào, sao phải làm vậy.
Hắn đến gần hơn chút nữa, ánh mắt giống như đánh giá con mồi bịn rịn lưu luyến dừng trên khuôn mặt Nguyễn Thu.
Sau đó Tập Uyên học theo Nguyễn Thu, cúi đầu hôn lên má cậu.
Động tác của Nguyễn Thu hết sức đơn thuần, chạm vào một chút rồi rời đi ngay, Tập Uyên cũng chỉ đơn thuần hôn lên gò má của cậu, bờ môi ấm áp nhẹ nhàng cọ vào trên da, làm cho cậu ngưa ngứa.
Hôn xong rồi còn không nỡ dừng lại, hôn từng chút một dọc theo gò má hôn xuống chiếc cổ trắng nõn.
Thế này thật sự quá đỗi thân mật, Nguyễn Thu không ngừng né tránh, ngay cả đầu ngón tay cũng nổi lên hồng phớt, đưa tay đẩy Tập Uyên: "Được, được rồi..."
Tập Uyên chả hề hấn gì, nghiêng người đè cậu vào tường.
Tập Uyên dùng sức đẩy hắn ra, lòng bàn tay chống cằm hắn, quay đầu muốn trốn.
Nhưng sự giãy giụa nhẹ hều của cậu vốn chẳng là gì với Tập Uyên, nụ hôn của Tập Uyên vẫn rơi vào gò má và cổ cậu, còn có vành tai ửng đỏ, lông mi run rẩy.
Ruột gan của Nguyễn Thu rối bời, càng hối hận lời mình vừa nói, giọng nói hơi run rẩy: "Tập Uyên!"
Tề Lễ nghe thấy chút tiếng động nho nhỏ, không biết đã xảy ra chuyện gì trong hành lang, gã ta lại từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-va-ban-trai-deu-la-vai-ac/2929693/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.