Nguyễn Thu ngẩng đầu, mở to đôi ngươi nhạt màu của mình, mờ mịt hỏi: "Đi chơi ạ?"
Nghe Tập Uyên nói thế, phản ứng theo bản năng của cậu là mong chờ.
Từ sau khi chết đi đến đây, Nguyễn Thu vẫn chỉ đến được vài hành tinh, bây giờ cậu nghĩ kỹ lại, thì ra khoảng thời gian cậu ở hành tinh Lorens là khoảng thời gian thoải mái nhất.
Cậu được Tập Uyên bảo vệ, mỗi ngày không cần làm gì cả, còn được tham gia lễ Hàn Lộ.
Sau đó cậu bị Tư Tuân đưa về, vẫn mãi bận rộn học bù, rất ít khi có thời gian giải trí chứ đừng nói là đi đâu chơi.
"Ừm," Tập Uyên cúi đầu hôn gò má của cậu, tiếp tục dịu giọng dỗ dành nói: "Còn muốn ngắm tuyết không? Hay là đi hành tinh khác đi dạo một chút đi."
Hắn vẫn nhớ Nguyễn Thu thích đắp người tuyết, đêm vùng cực của hành tinh Lorens đã qua, nhưng vẫn còn những hành tinh khác có tuyết quanh năm, vẫn đủ để Nguyễn Thu chơi vui vẻ.
Nếu Nguyễn Thu không muốn đi thì hắn sẽ dẫn cậu đến nơi khác.
Đồng thời, Tập Uyên cũng có lòng riêng.
Hắn vẫn luôn canh cánh trong lòng vì lần trước không thể đưa Nguyễn Thu đi, lần này dù hai người đã gặp được nhau nhưng hắn không thể ở lại hành tinh Harlem mãi được.
Tối nay Tư Tuân đã đích thân liên lạc với Nguyễn Thu, tâm tư của y tinh tế, chắc chắn đã bắt đầu nghi ngờ rồi.
Virus phần cứng mà Tập Uyên đưa vào máy chủ hồi sáng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-va-ban-trai-deu-la-vai-ac/2929659/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.