Nguyễn Thu đang ngồi trên sô pha phòng khách, đầu chiều cậu đã đọc sách xong, lúc này đang mở tivi thực tế ảo.
Khi Tập Uyên thấy tin nhắn thì hắn vừa cắt xong dĩa trái cây, định mang sang cho cậu.
Hắn rửa dao, dùng khăn lau khô nước đọng trên tay, trả lời Tư Tuân.
[Sao ông không tự hỏi?]
[Bận.]
Gần đây Tư Tuân rất bận rộn vì việc tổng xử lý, hôm nay y còn chẳng có thời gian nói chuyện với Nguyễn Thu.
Bất kể đằng sau thế nào, bề ngoài của Liên Minh luôn phải nghiêm chỉnh, phải ngụy trang không để lộ dấu vết.
Lần đó Lan Đạc đã cố tình dụ quân đồn trú sang, vết thương trên người anh và cấp dưới đều là giả, không có phi thuyền nào của quân Liên Minh bị bắn hạ cả.
Không giết quân đồn trú cũng là yêu cầu của Tư Tuân, y nghĩ rằng bây giờ không cần phải ác như thế.
Y vì Nguyễn Thu, nhân tiện cân nhắc vì Tập Uyên. Gây ra thương vong quá lớn sẽ quy về hành vi tấn công cực kỳ ác độc, là trọng tội. Nếu bị phát hiện thì e là Tập Uyên sẽ phải ngồi tù gấp đôi năm.
Tập Uyên thì không ý kiến gì. Quân Liên Minh đã gửi rất nhiều thiết bị cho hành tinh Griffin, thuộc hạ của hắn là người hớn hở nhất, ai ai cũng nghe lời.
Họ không giết quân đồn trú, coi như chơi trò mèo vờn chuột cũng thú vị lắm đấy.
Hơn nữa nhân lúc quân đồn trú của hành tinh Harlem bị dụ đi, Tập Uyên sắp xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-va-ban-trai-deu-la-vai-ac/2929620/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.