Mộ Minh Trạch lặng lẽ nhìn mái tóc thiếu niên bay bay trong gió, không đáp lời.
Người kia đột nhiên quay lại, lấy tốc độ chớp nhoáng đánh về phía Mộ Minh Trạch.
Hắn theo phản xạ nhanh chóng chặn được móng vuốt đang lao tới, trở tay đánh trả.
Hai 'người' khi nãy vẫn còn nói chuyện đến vui vẻ hoà hợp, giờ lại lao vào chém gϊếŧ, mỗi cú đấm, cú đá không chút nương tay.
Lam Bính nhìn bầu trời từ xa, mày nhíu chặt, lại không thể bỏ mặc chiến trường dưới đất, đành cắn răng tiếp tục đánh.
Nhanh hơn chút nữa, nhanh lên!
Ở trên bầu trời, hai tàn ảnh va chạm không ngừng.
Mộ Minh Trạch lại xoay người, tránh thoát một đao gió chém tới, hơi động nhẹ chân nhảy về cành cây.
Hắn dù sao cũng chỉ có dị năng tinh thần mà thôi, chiến đấu trên không quả nhiên bất lợi, hắn lại không có cách xuống lại mặt đất, chiến trường bên dưới đã đủ loạn rồi.
"Này, anh vì sao lại cố chấp như vậy?" Thiếu niên nhờ gió nâng đỡ, đứng cách đó không xa nhìn Mộ Minh Trạch, nghi hoặc.
Cậu ta thật sự thắc mắc, một tang thi thực lực ngang với cậu như Mộ Minh Trạch, cớ gì phải đi giúp đỡ nhân loại.
Mộ Minh Trạch liếc mắt xuống chiến trường bên dưới: "Cố chấp gì chứ, chỉ là đi theo thứ mình tin tưởng thôi."
Thiếu niên nhìn hắn, sau đó cười phì một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa.
Mộ Minh Trạch không rảnh để ý đến biểu cảm khác thường của cậu, hắn đang suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tuyet-thuy-tinh/3431791/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.