Lam Bính nằm trên ghế phụ giả vờ ngủ, tuy nhắm mắt nhưng anh vẫn cảm giác được xung quanh. Anh nghe thấy tiếng tang thi rất nhỏ qua lớp kính, chiếc xe chạy êm ái nhẹ nhàng nhưng rất nhanh, số lần đυ.ng trúng tang thi đếm trên đầu ngón tay, có lẽ là vì trời đã sáng nên đám tang thi ít hoạt động hơn chăng.
Lam Bính không định ngủ thật, lại vì chút êm ái cùng dịu dàng nho nhỏ này, hoặc có lẽ vì bận rộn cả đêm, mà mệt mỏi thϊếp đi mất.
Mộ Minh Trạch liếc nhìn người thanh niên ban đầu còn giả vờ nhắm mắt, giờ hơi thở đã ổn định, ngủ thật ngoan trên ghế bên cạnh. Thở dài một hơi thật khẽ, sau đó lại tập trung lái xe. Bầu không khí trong xe nhất thời thật bình yên, không biết sau này còn mấy lần như thế này, hắn nghĩ thầm.
Mộ Minh Trạch nhìn đám tang thi hoạt động chậm chạp vì ánh sáng trên đường, một số khác thì theo bản năng trốn trong các toà nhà. Theo nguyên tác thì đây là thời điểm vàng để di chuyển hay tìm kiếm vật tư. Nhưng chỉ nửa tháng nữa thôi, bầu trời sẽ bị mây mù bao phủ hoàn toàn, che đi ánh sáng mặt trời, đám tang thi cũng sẽ hoạt động mạnh mẻ trở lại, sẽ xuất hiện tiến hoá.
Nhìn qua màn hình hệ thống, xác nhận tuyến đường thêm lần nữa. Mộ Minh Trạch cho xe chạy nhanh hơn một chút, việc cần thiết bây giờ là đến chỗ quân đội thật nhanh.
Thật ra ngủ trên ghế cả đêm cũng không thoải mái gì, giờ cổ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tuyet-thuy-tinh/3431775/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.