Trong thanh xuân của mỗi cô gái đều có một chàng trai xuất hiện. Dù có thể không cùng nhau đi tới cuối con đường nhưng chàng trai ấy sẽ là điều đẹp nhất mà cô gái nghĩ tới khi nói về thanh xuân của mình. Người đó trong thanh xuân của nhân vật chính không phải một cậu thiếu niên nào đó mà lại là một người lớn hơn cô ấy khá nhiều tuổi.
Tuổi trẻ ai cũng có những rung động nhất thời và cô cũng vậy. Cô có ấn tượng với chú ngay khi nhìn thấy chú trên chuyến tàu điện ngầm và bắt đầu thích chú khi biết chú hay đi chung chuyến tàu với mình. Ban đầu, cô nghĩ về chú chỉ là một con người lạnh lùng nhưng khi làm quen và tiếp xúc dần cô cảm thấy chú thực sự rất ấm áp dù chú hơi kiệm lời.
Trong những cuộc trò chuyện, cô luôn là người chủ động trước và chú chỉ im lặng nghe cô nói và thỉnh thoảng trả lời vài câu nhưng như vậy cũng đủ làm cô cảm thấy như được sẻ chia hơn. Và rồi thanh xuân cứ nhẹ trôi như vậy. Khi có chú ở bên cạnh, cô cảm thấy thanh xuân của mình rực rỡ hơn, ngọt ngào hơn và tươi đẹp hơn rất nhiều. Tuổi thanh xuân chính là một cơn mưa rào, dù biết bị cảm lạnh nhưng vẫn muốn đắm mình trong cơn mưa ấy...