32.
Đêm hôm đó, Trương Cẩn Ngôn bị con người ghen tuông làm mờ mắt kia hành hạ đến lúc trời tờ mờ sáng mới ngủ thiếp đi.
Nói là ngủ thiếp đi, không bằng nói là bị.làm.đến.ngất……
Quá trình là một chuỗi những hành động không thể miêu tả.
Ngày hôm sau lúc Trương Cẩn Ngôn mở mắt dậy đã là buổi trưa rồi.
Lắc lắc đầu chống tay ngồi dậy, thế nhưng vừa nhúc nhích eo liền đau ê ẩm như bị tàu hỏa chạy qua người!
“Áu…” Trương Cẩn Ngôn nằm vật ra không dám nhúc nhích gì nữa.
“Em dậy rồi à.” Đôi tay vươn tới từ sau lưng kéo cậu vào một cái ôm ấp áp cùng một nụ hôn rơi nhẹ rơi xuống tai, tiếp đó là giọng nói lạnh lùng của Trương Dư Xuyên.
“Ùm……” Nhớ lại chiến trường điên cuồng tối hôm qua, Trương Cẩn Ngôn mặt đỏ bừng bừng không dám quay lại nhìn anh, kiếm chuyện nói lảng đi: “Anh dậy từ lúc nào thế?”
Trương Dư Xuyên khẽ cười chọc chọc chiếc gáy của cậu, trong giọng nói vẫn còn vương chút mỏi mệt nhưng càng nhiều hơn phần dịu dàng: “Cả đêm qua tôi không ngủ.”
Con người bị làm đến ngất: ……
Thể lực kiểu quái gì thế hả trời?
“Tôi nằm đọc giấc mơ của em suốt,” Ngón tay Trương Dư Xuyên nhẹ lướt qua, quay mặt cậu về phía mình, trong đôi mắt đen nhánh của anh ngập ý cười, “Em mơ thấy tôi.”
Trương Cẩn Ngôn cố nhớ lại từng mẩu giấc mơ vụn vặt nhưng không thể nhớ mình đã mơ thấy gì, chỉ là chắc chắn có hình bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tro-ly-nho-tieu-tro-ly/2994918/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.