23.
Trương Dư Xuyên đứng ở sảnh lớn gần cầu thang lên tầng hai, chỉ mặt sàn lát đá hoa vừa đi qua, cau mày nói: “Sàn trơn thế này mà sao không có biển cảnh báo nào thế?”
Quản lý bộ phận trực sảnh sợ hết hồn chạy lại, mấp máy môi định nói gì đó bỗng có tiếng người hét từ tầng trên, sau đó là một người ngã lăn từ tầng trên xuống sảnh lát đá ở tầng dưới!
Người này lăn rầm rập mười mấy bậc thang, uỵch một tiếng, cả người nằm thẳng đơ hình chữ đại, không nhúc nhích gì nữa……
Vô cùng thê thảm.
Dường như vừa lấy tính mạng mình ra chứng minh sàn nhà vừa lau cực kì trơn.
Quản lý sảnh bị cảnh tượng này dọa xanh mặt ngã lăn ra đất!
Thế nhưng rất tiếc là chẳng ai quan tâm đến ông ta……
Mọi người vội xúm lại đỡ vị khách xui xẻo kia dậy, Trương Cẩn Ngôn còn rút điện thoại ra chuẩn bị gọi cứu thương 120. Thế nhưng Trương Dư Xuyên bình tĩnh lạ thường, không hề quát quản lý sảnh, cũng không hề đi tới xem người kia, bình thản đứng im một chỗ nhìn.
Lúc này, vị khách xui xẻo lăn một lúc mười mấy bậc kia đột nhiên bật dậy như cá chép lộn mình*, cử động tự nhiên hai mắt sáng ngời, hoàn toàn không có vẻ gì là bị thương.
Vị quản lý cũng tình lại lồm cồm bò dậy theo.
Từ đầu đến cuối không ai biết ông ta từng ngã lăn dưới đất……
Vị khách đen đủi kia nhìn biểu tình hãi hùng của đám người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tro-ly-nho-tieu-tro-ly/2994904/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.