17.
Rất nhanh, đã đến giờ công ty nghỉ trưa.
Trương Dư Xuyên ngả người ra ghế giám đốc, nhắm mắt nghỉ ngơi, cột sống dựng thẳng cuối cùng cũng được thả lỏng.
Trương Cẩn Ngôn không khỏi cảm thấy áy náy, còn định chạy tới bóp vai đấm lưng cho anh ta, bởi vì thân là trợ lý mà ngồi nhàn rỗi đến mốc người……
“Vất vả cho cậu rồi.” Trương Dư Xuyên nghỉ ngơi một lát rồi chậm rãi mở mắt, ánh mắt lại sáng lấp lánh quét tới chỗ Trương Cẩn Ngôn.
Mặt Trương Cẩn Ngôn đỏ bừng: “Không vất vả chút nào, tôi đã làm được gì đâu.”
Trương Dư Xuyên thong thả nhả từng từ: “Cậu làm rồi.”
Nghe anh ta nói vậy, Trương Cẩn Ngôn lại càng lúng túng: ……
Tôi đã làm cái gì thế? Cả buổi sáng mới dập được mấy cái ghim tài liệu thôi mà……
À há, tôi biết rồi, tên xấu xa nhà anh định chiều hư Quả nhân, khiến Quả nhân không thể rời xa anh được nữa có đúng không!
Đột nhiên Trương Dư Xuyên khẽ đáp một tiếng “Ừ” chẳng rõ đầu đuôi.
Trương Cẩn Ngôn bị chữ “Ừ” của anh ta dọa cho đầu óc quay cuồng: ……
Chờ một chút……
Sao câu “Ừ” của sếp Trương lại trùng hợp như vậy?
“Cậu đi rót cho tôi cốc nước.” Trương Dư Xuyên xắn tay áo, nới cúc cổ, bình tĩnh nói.
“Vâng ạ thưa sếp.” Trương Cẩn Ngôn bị anh ta đánh lạc hướng, lập tức chạy tới máy lọc nước gần đó, rót nửa nóng nửa lạnh thành nhiệt độ vừa phải, lượng nước vừa đúng ba phần tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tro-ly-nho-tieu-tro-ly/2994894/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.