11.
“Năm ngón tay xòe rộng ra, ngón trỏ chỉ thẳng hướng bi,” Môi Trương Dư Xuyên ghé sát vào tai Trương Cẩn Ngôn, giọng nói trong trẻo lạnh lùng, nghe đều đều như tiếng phát ra từ máy móc, thế nhưng lại rất cuốn hút. Anh ta vừa nói vừa thản nhiên vươn tay trái nắm lấy tay Trương Cẩn Ngôn làm mẫu, đầu ngón tay khẽ lướt qua phần da cánh tay trần.trụi gác trên bàn bóng xanh xanh, hướng dẫn: “Ngón cái hơi chếch lên ngón trỏ để làm điểm tựa gậy.”
Trương Cẩn Ngôn cố giữ giọng mình bình thường nhất có thể, nói: “Được rồi ạ.”
Anh giai nam thứ, anh nhập, nhập vai đến phát nghiện rồi à…… Thật ra là anh đang kiếm cớ để sờ mó tay tôi đúng không, hư?
“Như thế này cách hơi xa.” Trương Dư Xuyên bỗng nắm hẳn tay trái Trương Cẩn Ngôn kéo về phía trước, nói: “Từ điểm đặt gậy cho đến đầu gậy cách khoảng một gang rưỡi là vừa.”
Cả bàn tay nằm gọn trong lòng bàn tay khô ráo ấm áp của Trương Dư Xuyên khiến mặt cậu đỏ rần: “Vâng.”
Chỉ là nắm tay thôi mà, không được đỏ mặt, Trương Cẩn Ngôn, khả năng kiềm chế đáng tự hào của mày lại biến đâu mất rồi??
Đúng lúc đó, tay phải Trương Dư Xuyên lại mò xuống nắm chặt lấy tay phải Trương Cẩn Ngôn, trầm giọng nhắc nhở: “Tay phải cầm cũng cách đuôi gậy một gang rưỡi.”
Vừa dứt lời liền túm bàn tay cậu xê dịch.
Bây giờ thì đến tai cậu cũng đỏ như gấc chín rồi: “…… Ngài Trương, tôi hiểu rồi ạ.”
Anh giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tro-ly-nho-tieu-tro-ly/2994882/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.