03.
Thấy ở đây không còn việc của mình, Trương Cẩn Ngôn định đánh bài chuồn vì đã hẹn với mây người đồng nghiệp buổi tối đi đánh bi a thì Trương Dư Xuyên như mọc mắt sau gáy, thả một câu: “Cậu đứng lại chờ một lát.”
Trương Cẩn Ngôn đành vòng trở lại.
“Mấy người chuẩn bị đi,” Trương Dư Xuyên nhìn tên chết trôi Lâm Phục nói: “tôi đưa mấy người đến khu suối tư nhân không mở cửa cho người ngoài, chỗ đấy yên tĩnh hơn.”
Lâm Phục phờ phạc ngồi ở sô pha nói: “Để tôi nghỉ một lát không được à?”
Tô Cùng ngoan ngoãn ngồi bóp vai cho anh, ánh hoàng hôn chiếu rọi xuống khiến gương mặt tinh xảo mang vẻ nhu hòa.
Trương Dư Xuyên thản nhiên đáp: “Được thôi.”
Trương Cẩn Ngôn nhếch mép cười với cái gáy của Trương Dư Xuyên: ……
Ha, thất vọng rồi phớ hơm?
Đồ nam thứ thần kinh, chẳng qua là anh muốn nhìn trộm người tiểu bạch hoa chứ gì.
Trương Cẩn Ngôn vừa độc thoại nội tâm xong chữ cuối cùng kia thì Trương Dư Xuyên quay phắt ngay lại, nhìn cậu bằng ánh mắt đầy tăm tối, khóe miệng khẽ nhếch thành nụ cười nhàn nhạt.
Trương Cẩn Ngôn bị dọa tái người, còn chưa kịp phản ứng đã bị anh ta lạnh lùng dội cho một câu shock tận não: “Nếu như thế tôi với cậu đi trước vậy.”
Trương Cẩn Ngôn sợ xanh mặt: ……
Thứ logic quái quỷ gì thế này?!
Bình thương như thế này thì phải là không đi nữa chứ!
“Ờm……” Trương Cẩn Ngôn phải load mất một lúc mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tro-ly-nho-tieu-tro-ly/2994871/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.