Phó Tư Diễn gần đây rất bất an. Mặc dù công ty của hắn đã được niêm yết thành công, giá trần* trong nửa tháng rất khả quan, công ty được đánh giá là một trong những “công ty công nghệ phát triển hàng đầu Trung Quốc và có sức cạnh tranh cao trong 3 năm qua”. Với tứ cách là người sáng lập, Phó Tư Diễn đã từng trở thành mục tiêu phỏng vấn của giới truyền thông. (*Giá trần – limit up: là mức giá cao nhất mà nhà đầu tư có thể đặt lệnh mua hoặc bán) Tuy nhiên, vị chủ tịch trẻ tuổi và điển trai này đã từ chối truyền thông và hành xử như một tay chủ quán. Đây không phải khủng hoảng nội bộ, cũng không phải công ty bỗng dưng bị khựng lại, chẳng qua là do gần đây hắn… bỗng nhiên bế tắc phát triển công ty, chẳng qua là gần đây hắn… bỗng nhiên phát nghiện Zhihu!? Kỳ Gia cảm thấy rất bất lực, cậu bây giờ nhìn Phó Tư Diễn, người đang nằm trên ghế sofa và nghịch điện thoại di động của mình, giống như một người chủ đang nhìn con Husky của mình vậy, vừa đáng yêu vừa đáng ghét không thể tả. Nhưng nếu bạn nói Phó Tư Diễn đang tơ tưởng bên ngoài cũng sẽ làm Kỳ Gia tức giận, mấu chốt là chuyện này rất tréo ngoe, không biết nên khóc hay nên cười nữa. Cậu nhận ra Phó Tư Diễn hình như rất tích cực trả lời các câu hỏi trên Zhihu mỗi ngày. Nếu hắn có thể trả lời những câu hỏi về chuyên ngành công nghệ của mình thì không nói làm gì nhưng hắn lại thích đi trả lời những thứ như: + Cảm giác khi có một người bạn trai đẹp ngời ngời là gì? + Bạn trai làm luật sư có kinh nghiệm gì nhiều không? + Điều ấm lòng nhất mà bạn đời đã làm cho bạn là gì? + Bạn yêu người bạn đời đồng giới của mình bao lâu rồi? + Làm sao để giữ cho hôn nhân luôn được tươi mới? … Mấy thứ trên chỉ là sơ sơ thôi, điều khiến Kỳ Gia phát điên nhất chính là câu hỏi này đây… + Cảm giác lần đầu tiên được hôn là như thế nào? + Tôi phải làm gì nếu bạn trai của tôi quá nhút nhát và luôn thụ động? + Đời sống tình dục hòa hợp là như thế nào? … Cậu rất đau đầu, thật sự luôn đấy. Muốn đi đánh người quá đi mất. Điều đáng sợ không phải là Phó Tư Diễn đột nhiên phát điên kiểu đó, mà là có những người cũng bị phát điên với hắn. Bởi vì Chủ tịch Phó, người đã công khai cách đây rất lâu, đã quá tích cực đối trên Zhihu và nhanh chóng trở thành người nổi tiếng của Zhihu, với hàng triệu người hâm mộ. Mức độ nổi tiếng vượt quá giới hạn, mỗi khi hắn viết câu trả lời nào cũng đều nhận được lượt comment và like tăng vùn vụt. Đương nhiên, Kỳ Gia cũng vì thế mà trở nên nổi tiếng, hàng ngày, cậu đều thấy tên mình xuất hiện trên nhiều trang mạng khác nhau với đủ hình thức kỳ lạ và tất nhiên, là còn thêm đủ các loại trêu chọc từ đồng nghiệp trong công ty luật và cả từ khách hàng nữa. Hôm nay, Phó Tư Diễn từ công ty trở về nhà, tắm rửa. Sau đó, ôm lấy Kỳ Gia, hôn lên ngực rồi lên cổ cậu. Cậu bị hôn một hồi đến nóng cả người, khi cậu đang chuẩn bị cởi đồ để cùng hắn vận động buổi tối thì Phó Tư Diễn đột nhiên nói với cậu: “Bảo bối, chờ anh chút, năm phút thôi. Anh chưa trả lời câu hỏi hôm nay mà!” Sau đó, hắn ngồi dậy, cầm điện thoại mở giao diện quen thuộc lên, để lại Kỳ Gia một mình với quần áo xộc xệch và khuôn mặt đỏ bừng nằm ở một bên. Cái gì cơ? Trả lời câu hỏi? Kỳ Gia ngồi dậy, đầu đầy dấu chấm hỏi, nhích tới bên cạnh Phó Tư Diễn nhìn xem, chỉ thấy ngón tay Phó Tư Diễn nhanh nhẹn, gõ kịch liệt trong khu bình luận. Đây là câu hỏi mà hôm nay hắn trả lời: “Một người có thể cả đời chỉ thích một người thôi không?” ﹌﹌﹌﹌﹌﹌ Bình luận (778) Ngôn Tiểu Tân: Hahahaha, mau bắt sống Phó tổng! Trích Tinh Lãm Nguyệt: Nguồn hạnh phúc mỗi ngày của tôi chính là Phó Tư Diễn! Hú hú hú, đừng đánh tôi đó. Khoảng không màu xám: @Không thể chấp nhận được Vấn Lan: @Không thể chấp nhận được, Phó Kỳ xuất chiêu!!! Kỳ Tịch: Đây là câu hỏi mà tôi đã gửi cho Phó tổng, tôi biết là Phó tổng sẽ thích nó cho coi. Khen tôi đi, khen tôi đi! Tiêu Tiêu » Kỳ Tịch: Nhất định là Phó tổng sẽ trả lời ngay thôi. Kỳ Tịch » Tiêu Tiêu: Còn phải nói sao, Phó tổng luôn trả lời mọi câu hỏi vể việc thể hiện tình cảm mà. Phó Tư Diễn » Kỳ Tịch: Phải không? Kỳ Tịch » Phó Tư Diễn: Hehe phải mà, phải mà. Số 10 Trường An » Phó Tư Diễn: Đương nhiên, đương nhiên. Ngôn Tiểu Tân » Phó Tư Diễn: Sao hôm nay Phó tổng lên mạng muộn thế? Ồ, có phải là Gia Gia của chúng ta lại bị ấy ấy đến nửa đêm không? CP tôi đu đều real: oh woo woo mỗi khi tôi đọc câu trả lời của Phó tổng, tôi đều cảm thấy sau này chắc tôi sẽ ế mất, tìm đâu người ngọt ngào như thế này chứ. Bạn chẳng sai » CP tôi đu đều real: “Một người có thể cả đời chỉ thích một người thôi không?” Nếu không thì làm sao? ← _ ← Nhìn đi, nhìn thử xem có phải là người nữa không hả? Số 10 Trường An » Bạn chẳng sai: Phó tổng – thánh nói chuyện tình yêu level 10 – thánh điên cuồng khoe vợ: là một người bạn trai thần tiên, một người phát đường mỗi ngày. ﹌﹌﹌﹌﹌ Khi Phó Tư Diễn mở thanh thông báo và chuẩn bị nhấp vào chữ “Mời”, Kỳ Gia đã chộp lấy điện thoại nhét nó dưới gối. “…” Phó Tư Diễn vẫn chưa kịp phản ứng. Phó Tư Diễn vừa ngẩng lên thì thấy Kỳ Gia đang nhìn mình chằm chằm với một ánh mắt nguy hiểm, “Bảo bối, em sao thế?” “Anh hỏi em?” “Anh không biết đâu.” “Anh không biết?” Phó Tư Diễn cảm thấy sắp có biến* rồi. Kỳ Gia bình thường không hay tức giận nhưng một khi tức giận thì như một thùng thuốc súng cực kì nguy hiểm. Để tránh bị dội bom, Phó Tư Diễn khôn ngoan chọn cách im lặng là vàng. Kỳ Gia vừa nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của người kia thì mềm lòng, vẻ mặt lạnh lùng ban nãy cũng biến mất, cậu quay về vẻ mặt dịu dàng thường ngày. “Đừng trả lời mấy câu hỏi vớ vẩn đó nữa, anh không mệt hả? Sao cứ như một đứa con nít vậy hả?” “Nhưng anh thật sự đang hạnh phúc thế này, anh không muốn che giấu gì cả.” Phó Tư Diễn vươn tay kéo Kỳ Gia vào lòng. Cậu cũng không tránh mà tìm một vị trí thoải mái rồi dựa hẳn vào người hắn. “Em hiểu.” Kỳ Gia ngẩng đầu nói, “Nhưng anh lên đó quá thường xuyên.” Hắn còn cùng một đám con gái kẻ xướng người họa, đùa vui vẻ thế làm Kỳ Gia có chút không nói thành lời. “Anh bị nghiện rồi, một lát thôi mà.” Phó Tư Diễn cúi đầu hôn vài cái lên khóe mắt Kỳ Gia, nói xong liền dời xuống chỗ khác. Trước khi Kỳ Gia quyết định có tin hắn hay không, cậu đã cảm thấy bàn tay của Phó Tư Diễn đang chạm tới lưng mình. Bàn tay nóng ấm của Phó Tư Diễn chạm đến từng điểm trên cơ thể cậu làm cậu run rẩy không thôi. Cậu đang đợi bàn tay hắn chui vào vạt áo ngủ của mình, nhưng đợi một lúc lâu sau chưa thấy, Kỳ Gia nhìn lại thì thấy bàn tay của Phó Tư Diễn đã chạm tới gối của mình, rồi lấy cái điện thoại mình đã giấu dưới gối ban nãy. “Phó! Tư! Diễn!” Kỳ Gia tức giận nghiến răng. Phó Tư Diễn cầm điện thoại trên tay lắc lắc, vẻ mặt khó xử nói: “Em muốn anh không tiếp tục cũng được nhưng em phải đồng ý một nguyện vọng của anh.” “Cái gì?” Kỳ Gia kinh ngạc nói: “Tại sao?” Phó Tư Diễn hỏi: “Nhưng anh thực sự muốn trả lời câu hỏi, trừ khi, bảo bối, em có thể làm gì đó để làm anh vui vẻ hơn việc trả lời câu hỏi trên Zhihu. Nói thật thì em biết rõ anh thích gì nhất mà, chỉ cần em đồng ý thì anh sẽ không trả lời thêm một câu hỏi nào nữa.” “…Anh không biết chữ xấu hổ viết ra sao hả?” “Không.” Kỳ Gia nghiến răng nghiến lợi nói: “Vậy anh phải hứa với em nếu em thỏa mãn anh lần này thì anh sẽ không được trả lời câu hỏi trên đó nữa?” “Không phải chỉ lần này.” Phó Tư Diễn cúi người gần hơn rồi hôn lên chóp mũi thanh tú của Kỳ Gia. “Mà còn lần sau, lần sau nữa, bao nhiều lần tùy thích.” Kỳ Gia trừng mắt, khuôn mặt đỏ bừng, “Anh cố ý sao?” “Một chút” Phó Tư Diễn trả lời một cách bình tĩnh. Cả phòng im lặng một lúc lâu. Kỳ Gia ngồi trên giường nhìn hắn, hắn tựa vào đầu giường nhìn lại cậu. Một lúc sau, Kỳ Gia cuối cùng cũng bị khuôn mặt vô liêm sỉ của Phó Tư Diễn đánh bại, cậu gật đầu đồng ý với Phó Tư Diễn, và sau đó Kỳ Gia hung hăng nắm lấy cái đó của Phó Tư Diễn. “Ôi, bảo bối, em nắm hỏng chỗ này thì hạnh phúc sau này của em phải làm sao đây?” Phó Tư Diễn xấu xa cười cười, rồi vỗ vào đũng quần của mình, nói với Kỳ Gia: “Bảo bối, trước tiên ngồi lên đi.” Kể từ lần trước, Phó Tư Diễn bắt đầu tìm hiểu nhiều tư thế hơn, có nhiều cái làm Kỳ Gia xấu hổ đến mức chỉ muốn đào hố chôn mình cho rồi. “Chẳng phải em vẫn nói hôn nhân đòi hỏi sự tươi mới và cảm nhận từ hai phía về những hành động được coi là nghi thức sao?” Kỳ Gia không nói nên lời: “Sự tươi mới em nói làm gì có chuyện này?” “Tất cả là tùy em thôi bảo bối.” Phó Tư Diễn ấn tay Kỳ Gia vào chỗ đó của hắn rồi xoa xoa. “Em nợ anh nhiều lần rồi. Chúng ta sẽ quyết toán luôn chứ?” Phó tổng luôn là một người mạnh mẽ trong hành động và quyết đoán trong việc lập kế hoạch, sau khi Kỳ Gia nhiều lần từ chối, hắn đã nghĩ ra một đường vòng để đạt được mục địch. Kỳ Gia nghiễm nhiên không phải là đối thủ của hắn, đành phải chấp nhận số phận, đưa tay cởi quần lót của Phó Tư Diễn và cúi xuống ngậm lấy cái thứ kia… Sau đó, cư dân mạng phát hiện Phó Tư Diễn không còn trả lời các câu hỏi của Zhihu nữa, mọi người đều nghĩ rằng Phó tổng cuối cùng cũng đã trưởng thành và quay trở lại tập trung vào sự nghiệp của mình hơn. Có người hỏi hắn: Phó tổng, anh thấy việc trả lời câu hỏi không còn vui nữa sao? Phó tổng thầm nghĩ, vui thì vui đấy nhưng lỡ chọc giận bảo bối nữa thì sao đây?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]