Edit: Yuah
Sau buổi trưa, mặt trời xuyên qua từng nhánh cây len lỏi đáp trên khuôn mặt của Diệp Dao, cũng chiếu lên trên lá bùa nho nhỏ, tờ giấy màu vàng tươi tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Chỉ một câu nói đơn giản, một lời chúc thường gặp nhất.
Khóe mắt chua xót, cậu chớp chớp đôi mắt, không cho nước mắt dính lên tờ giấy.
Lục Tầm chưa bao giờ phụ lòng tin tưởng của cậu dành cho hắn, ngược lại còn cho cậu một đáp án tốt hơn, một đáp án ngoài dự liệu của cậu.
Tất thảy hành động của Lục Tầm, chỉ là vì hắn quá thích cậu mà thôi.
Cậu cũng thích Lục Tầm.
Diệp Dao treo lá bùa lên trên cây lại, vội vàng trở về.
Tốc độ đi của cậu rất nhanh, còn chưa đến mười phút, nhưng khi cậu ra khỏi cổng miếu đã thấy Lục Tầm đứng ở đó.
Lục Tầm rất cao lớn, ở đâu cũng nổi bật, có không ít người tới dâng hương cầu phúc cũng đều nhìn chằm chằm hắn, nhưng hắn không đáp lại ánh mắt của ai cả, im lặng hơi cúi đầu nhìn dưới đất, tràn đầy khí thế tránh người xa lạ.
Diệp Dao nhẹ nhàng bước vòng ra sau Lục Tầm, đưa tay vỗ vai hắn.
Hiển nhiên Lục Tầm vô cùng khó chịu khi bị người khác chạm vào, hắn lạnh lùng nhăn mày quay đầu lại, vừa nhìn thấy là ai thì hắn liền thay đổi sắc mặt, khuôn mặt cũng trở nên dịu dàng hơn.
Diệp Dao nở một nụ cười, cậu nắm lấy tay Lục Tầm: "Đi thôi."
*
Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-thu-tron-toi-lan-nua-xem/3451266/chuong-53.html