Edit: Ya
Từ kí túc xá ra đến bên ngoài chỉ cách có vài bước chân, nếu bây giờ cửa đang mở, Diệp Dao có thể dễ dàng chạy trốn trong nháy mắt.
Nhưng lúc này cửa đang đóng lại.
Thậm chí cánh cửa này còn do chính Diệp Dao đóng lại, Diệp Dao muốn cậu và Lục Tầm có thể cùng xem gameshow mà không bị tiếng ồn ở bên ngoài làm phiền.
Mở khoá, mở cửa ra là hai động tác vô cùng đơn giản thường ngày cậu vẫn hay làm, vậy mà bây giờ chúng lại quyết định số phận tương lai của Diệp Dao.
Diệp Dao bị kéo lại.
"Cậu định chạy hả?" Giọng nói trầm thấp của Lục Tầm vang lên từ đằng sau.
Diệp Dao không biết nói sao cho phải, cậu chầm chậm quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt của Lục Tầm.
Đường nét trên mặt của Lục Tầm rất sắc bén, mắt hẹp dài, hốc mắt sâu, mỗi lúc hắn không cười sẽ làm cho người đối diện cảm thấy rất áp lực.
Mắt Lục Tầm nheo lại "Thậm chí cậu còn chưa cho tôi một lời giải thích đàng hoàng nữa, cậu lấy mất sự trong trắng của tôi rồi muốn chạy là chạy hả?"
Diệp Dao không biết nói gì, cũng không biết phải giải thích làm sao — bởi vì cái này là cậu cố ý làm thật.
Cậu cố ý thử Lục Tầm, cố ý dụ dỗ Lục Tầm tiến gần lại, sau đó nhân lúc Lục Tầm không để ý mà quay đầu qua hôn hắn.
"......Xin lỗi mà" Diệp Dao nói "Tôi sai rồi."
"Xin lỗi? Tôi không muốn cậu xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-thu-tron-toi-lan-nua-xem/3451257/chuong-44.html