Diệp Dao nằm ở trên giường, nghe thấy tiếng bước chân Lục Tầm đang trở lại, đi đến gần giường cậu.
Diệp Dao mặc kệ hắn, xoay người lại đưa gáy về phía Lục Tầm.
Lục Tầm trải cái chăn sau lưng đắp lên người cậu, giúp cậu nhét gọn lại góc chăn.
"Đừng giận mà, ngày mai tôi đi với cậu tới viện bảo tàng chơi nha, coi như là để xin lỗi cậu?" Lục Tầm nói, "Là do tôi lỡ nóng giận, lần sau tôi sẽ không như vậy nữa."
Thật ra Diệp Dao cảm thấy Lục Tầm không cần phải xuống nước như vậy để xin lỗi cậu, dù sao cũng là do cậu nói giỡn rằng Lục Tầm là "cây kim" trước, Lục Tầm chỉ là ăn miếng trả miếng thôi. Mấy cái này cũng chỉ là lời đùa giỡn giữa những người bạn với nhau thôi, cậu lên giường nằm cũng là do xấu hổ không biết nên làm thế nào chứ cũng không phải vì giận Lục Tầm.
Diệp Dao bỗng để ý đến lời Lục Tầm nói, nhíu mày lại: "Ngày mai lại ra ngoài chơi nữa sao?"
Ngày hôm nay cậu đã ở cùng Lục Tầm cả ngày, vậy là quá đủ rồi.
"Không muốn đi hả? Hay tôi với cậu đến thư viện đọc sách?" Lục Tầm lại nói.
"Ngày mai hẵng nói ha." Diệp Dao lúng túng nói nói, "Tôi vẫn chưa quyết định được."
Đề tài này đã kết thúc, Diệp Dao tưởng rằng cuối cùng cũng có thể yên tĩnh được rồi, không ngờ giường lại rung lên, giống như là có người đang trèo lên.
Diệp Dao lập tức quay người lại, nhìn thấy Lục Tầm đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-thu-tron-toi-lan-nua-xem/3451241/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.