Lục Minh đứng ngoài run run gõ cửa phòng Lục Tầm.
Lúc mở cửa sắc mặt Lục Tầm vẫn còn coi là dễ nhìn, nhưng khi tầm mắt của hắn đảo qua Lục Minh đang đứng đó, phát hiện không có Diệp Dao đi theo, lập tức biến thành bộ mặt hung ác.
Hắn kéo Lục Minh vào, đóng cửa phòng một cái rầm, để lỡ một chốc nữa Lục Minh có kêu gào thảm thiết thì cũng có thể chặn lại được, để không làm cho hình tượng của hắn trở nên đồi bại trong mắt Diệp Dao.
Lục Minh lập tức ôm lấy đầu: "Đánh người đừng đánh mặt! Em còn phải đi diễn nữa!"
1
"Mày nói cái gì với cậu ấy, mà sáng sớm cậu ấy đòi bỏ về hả?" Lục Tầm nắm chặt cổ áo của em họ, âm thanh lạnh đến mức rét run, "Hôm nay mà mày không nói rõ ràng mọi chuyện, sau này đừng hòng bước chân vào cái nhà này nữa."
Giọng nói Lục Minh yếu ớt: "Thì... Giống như tin nhắn thoại mà anh ấy gửi cho anh đó."
"Mày thấy cậu ấy không phải là trai thẳng, cảm thấy cậu ấy giống như những người thầm mến tao trước đây?" Lục Tầm cười lạnh một tiếng, gần như muốn nhấc bổng Lục Minh lên, hắn lạnh lùng nói, "Mày dựa vào đâu mà nói cậu ấy không phải là trai thẳng? Mày dựa vào cái gì mà bôi nhọ cậu ấy?"
Thái độ của Lục Tầm ngày càng hung dữ, Lục Minh thì càng hận không thể co mình lại một góc giảm nhẹ đi sự tồn tại, giọng nói yếu ớt cố gắng nói lý lẽ: "Anh ấy mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-thu-tron-toi-lan-nua-xem/3451235/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.