Người không liên quan đã rời đi, lúc này Lục Tầm hướng cả người về phía Diệp Dao. Mà Diệp Dao dưới tầm mắt Lục Tầm vẫn rất điềm tĩnh, hút một ngụm trà sữa.
Lục Tầm thoạt nhìn có rất nhiều lời muốn nói, học trưởng lạnh lùng lại đang tức giận vì Diệp Dao, cuối cùng nhịn không được mà nói: "Sao cậu ra ngoài không mặc nhiều áo một chút, lỡ bị cảm rồi sao."
Diệp Dao: "Tôi mặc ấm mà, cô bạn hồi nãy còn mặc ít hơn tôi."
Lục Tầm hừ một tiếng, nắm lấy tay Diệp Dao không buông, quái gở nói: "Người khác mặc ít áo hay nhiều áo liên quan gì đến tôi, mắc gì tôi phải đau lòng cho người khác?"
Tay Diệp Dao bị cầm đến mức nóng rang, cậu cười cười: "Giận hả?"
Dĩ nhiên là Lục Tầm không thể thừa nhận rồi, dù sao Diệp Dao ra đây là để từ chối cô gái kia, nếu bây giờ hắn giận thì có phải là vô lý lắm không.
Nhưng hắn thật sự rất tức giận Diệp Dao một mình đi gặp mặt con gái mà người đó còn có tình cảm với cậu nữa, sao Diệp Dao không như hắn chứ, mấy cái lá thư tình hắn đều vứt đi hết, còn mấy app nhắn tin cũng không thêm bất cứ một người lạ nào!
Người nào có ý với hắn đều bị hắn bóp chết từ trong trứng nước, nam thần lạnh lùng chưa từng quay lại liếc mắt đến ong bướm theo đuổi hắn một lần nào.
"Tôi không giận." Lục Tầm nghiến răng nghiến lợi.
"À, vậy thì tốt." Diệp Dao gật gật đầu.
Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-thu-tron-toi-lan-nua-xem/3451223/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.