Khi Diệp Dao mua xong nước chanh trở về, Lục Tầm dường như đã trở lại bình thường, điều này làm cho cậu thở phào nhẹ nhõm rất nhiều.
Diệp Dao muốn lấy túi đồ trên tay Lục Tầm, nhưng Lục Tầm nhất quyết không cho cậu xách. Lục Tầm vừa muốn lấy nước chanh vừa muốn dính cùng một chỗ với Diệp Dao, trong lúc nhất thời hận không thể mọc ra thêm một cái tay.
Cuối cùng một tay Lục Tầm cầm túi đồ và nước chanh, một tay thì choàng vai Diệp Dao, lúc này mới hài lòng đi về.
"Tối nay tôi phải chơi gì đó thư giãn một chút, để an ủi trái tim bị tổn thương của mình." Lục Tầm nói.
"Ừm." Diệp Dao đã có thể đối diện với sự kỳ thị đồng tính của Lục tầm mà không lộ ra bất cứ điều gì, "Chơi game à?"
"Không chơi game, chơi game có gì thú vị chứ." Lục Tầm nở nụ cười.
Hai người họ vốn dĩ là đã dựa vào nhau gần lắm rồi, Lục Tầm lại đột nhiên nghiêng đầu, kề sát môi mình trên lỗ tai của Diệp Dao, từng hơi thở nóng ấm phả vào trong tai cậu.
Diêp Dao nghe thấy được giọng nói mang theo ý cười cùng sự mong đợi của Lục Tầm, "Chúng ta giúp nhau đi?"
Khi nói chuyện có một luồng khí thổi vào lỗ tai Diệp Dao, mang đến cảm giác ngứa ngáy, cơn ngứa này xuyên vào tai Diệp Dao, chui vào trong lòng cậu, cào loạn trên đầu quả tim.
Lục Tầm dường như vẫn rất muốn làm những tương tác thân thể với cậu để thể hiện tình bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-thu-tron-toi-lan-nua-xem/3451221/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.