Giọng nói kia rất khẽ, nếu như không phải Lục Tầm còn đang ôm chặt eo cậu, Diệp Dao còn tưởng mình đang bị ảo giác.
Diệp Dao khiếp sợ quay đầu, vẻ mặt khó tin quay lại mắt đối mắt với Lục Tầm.
Biểu cảm của Lục Tầm kỳ lạ đến khó hiểu, như đang ẩn nhẫn điều gì đó, khóe môi hơi cong lên. Nhưng sau khi chạm đến ánh mắt khó tin của Diệp Dao, vẻ mặt ấy liền biến mất không thấy tăm hơi, Lục Tầm khôi phục lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
"Cậu vừa nói cái gì?" Diệp Dao mờ mịt hỏi.
"Không nghe rõ hả? Vậy để tôi nói to lên." Lục Tầm thoáng nhướn mi, vẻ không đứng đắn hiện rõ trên khuôn mặt anh tuấn.
Lục Tầm liếc mắt nhìn xuống "Em trai trong nhà không chịu nghe lời đúng không, để tôi dạy dỗ nhóc con này cho cậu nha, giải quyết mâu thuẫn anh em, để nó không dám ngang ngược với cậu nữa. Sao nào sao nào, cái tên nhóc này còn dám hung dữ với cậu hả?"
Diệp Dao: "..."
Diệp Dao đứng hình.
Cậu cho rằng tình huống tốt nhất là Lục Tầm giả bộ không thấy gì hết mà thả cậu đi, hai người họ sau này sẽ không đề cập tới việc này nữa, coi như xong việc.
Hoặc cậu sẽ giải thích rõ ràng nguyên nhân với Lục Tầm, rồi Lục Tầm sẽ cười cho qua.
Cũng không nghĩ đến, mạch não của Lục Tầm khác với người bình thường, thậm chí ngay cả nguyên nhân cũng không thèm hỏi, trực tiếp muốn c*i quần dạy dỗ "người anh em"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-thu-tron-toi-lan-nua-xem/3451219/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.