Chủ nhật, mẹ Hà Tri Hiểu bị cảm nằm trên giường nghỉ ngơi, buổi tối bố có bữa xã giao, làm xong cơm cho hai mẹ con từ sớm rồi mới đi, Hà Tri Hiểu ăn xong làm ổ trên giường mẹ xem Dae Jang Geum, không chịu đến trường.
“Con không đi đâu, bố bảo con chăm sóc mẹ, sao con có thể bỏ mẹ một mình ở nhà được.”
Mẹ Hà nhìn con gái thấy rất thú vị, không bình thường, thứ sáu về nhà đã không bình thường rồi. Không thích học và không thích đi học là hai chuyện khác nhau, Hà Tri Hiểu vốn rất thích đi học, bị ốm cũng đòi đến trường chơi.
“Mày làm sao đấy?” Mẹ Hà hỏi.
Hà Tri Hiểu vùi mặt vào gối lúng búng: “Cãi nhau với bạn…”
“Mày yêu sớm thật hả con?!”
“Không phải!” Tri Hiểu ngồi dậy, “Là Lý Dư, quan hệ của bọn con không phải rất thân à, thường xuyên chơi với nhau, hôm thứ sáu vốn nhận lời giúp nó một chuyện, nhưng con làm không tử tế nên nó tức giận, mắng con…”
Mẹ Hà: “Nhận lời người ta mà không làm đến nơi đến chốn thì còn nói gì được nữa.”
“Nhưng mà nó mắng con quá đáng!”
“Thế nên không chịu đến trường?”
Tri Hiểu: “Không phải, vốn ở nhà hai ngày nay đã quên rồi, nhưng ban nãy lại nhớ đến.”
Mẹ Hà thở dài: “Điều kiêng kị nhất trong quan hệ giữa người và người là ba chữ tao tưởng rằng. Đừng đơn phương tình nguyện cho là với ai con cũng là bạn tốt, cho là mình muốn tốt cho người ta, cho là mình chỉ đùa một chút thôi không sao, người ta chưa chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-thich-ha-tri-hieu/271690/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.