Dưới ánh nến, Âm Dương tương hợp.
Ánh nến chiếu khắp chốn, Thái Hạo Chân Quân cùng Tạo Nguyên Ứng Quang Chân Quân giao đấu kịch liệt, quang thải dập dờn, thiên địa nổ vang, quả nhiên là cảnh sắc rực rỡ, huy hoàng dị thường.
Mà nơi ánh nến không chiếu đến, Vô Cấu Bồ Tát cùng vị Thái Sư kia cơ hồ rúc lại một chỗ, cả hai Pháp Thân run rẩy, mang theo trước nay chưa từng có hoảng sợ, đồng loạt nhìn về phía thanh niên áo bào đen đứng trước mặt người ấy chỉ nhàn nhã xoay chuyển ánh nến, thần thái thong dong, tĩnh lặng quan sát cảnh tượng phía dưới.
Một lát sau, Thái Sư kia cắn răng nói:
“Đại. . . . .”
“Đại cái gì đại?”
Lữ Dương chẳng buồn quay đầu, chỉ nhàn nhạt hỏi ngược một câu. Lời còn chưa dứt, thân thể Thái Sư liền tự nhiên nứt ra, quanh thân quang thải bị cưỡng ép mở tung!
Bên cạnh, Vô Cấu Bồ Tát bị dọa đến lùi liền mấy bước, vội hất ra bàn tay Thái Sư vô ý thức vươn tới, thái độ rõ ràng biểu thị lập trường của mình không quen biết!
Trong khoảnh khắc, tiếng thảm thiết vang vọng khắp không gian. Dù là hai vị Chân Quân đang kịch chiến trên cao, hay đám Trúc Cơ Tử Linh phía dưới, đều nghe được rõ ràng song hết thảy đều làm như không nghe thấy, phảng phất trước mắt cảnh tượng khủng bố ấy hoàn toàn không tồn tại.
“Đây rốt cuộc là loại tà pháp gì. . . ?”
Vô Cấu Bồ Tát nơm nớp lo sợ, răng khẽ run lên.
“Đại Lâm Mộc ư? Hay Phúc Đăng Hỏa nghịch dùng? Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tai-so-thanh-ma-mon-duong-nhan-tai/5037113/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.