Ứng Đế Vương.
Lữ Dương theo Nhân Gian Thế rời đi về sau, liền một đường đi đến nơi này, rồi đầy cõi lòng mong đợi lấy ra vật trước đây Ngang Tiêu từng tặng cho hắn.
Kim tính... điều đó vốn không thể.
Ngang Tiêu tặng cho hắn, rõ ràng là một vật sống. Chỉ thấy sinh linh kia nửa trắng nửa đen, miệng đầy răng nanh, dáng người cao gầy, hai mắt lập lòe ánh sáng xanh biếc.
“Đây là... Minh Soa?”
Nhìn tiểu quỷ trước mắt, trong đầu Lữ Dương cấp tốc lục lại ký ức, hắn quả thật đã từng thấy qua Ngang Tiêu tạo ra vật nhỏ này.
“Thông qua lực lượng Minh Phủ chế tạo sinh linh, lại còn tự mang một bộ thần thông. Có thể nói là đối tượng tu hành tốt nhất để nghiên cứu Tử Linh đạo... Xem ra Ngang Tiêu tại Minh Phủ cũng từng nghiên cứu qua Tử Linh đạo thống, nếu không, cũng chẳng thể tạo ra được Minh Soa loại sinh linh gian trá này.”
Nghĩ tới đây, Lữ Dương đưa tay vỗ nhẹ.
Một thoáng sau, Minh Soa vốn còn hôn mê liền đột nhiên bừng tỉnh, trên dưới quanh thân không kềm được mà dâng lên từng đạo bóng mờ thần thông.
Lệ Âm Khiếu. Ốc Tiêu Thạch. Phần Phong. Thiết Vi Sơn. Bất Quy Đồ!
Năm đạo thần thông đan xen nhau, mơ hồ như mở ra một môn hộ chìm sâu trong u minh, gió lạnh thấu xương từ trong đó thổi ra!
Lữ Dương thấy vậy, ánh mắt lóe sáng, hăng hái quan sát biến hóa giữa năm đạo thần thông:
“Năm đạo thần thông này đều nhằm vào hồn phách. Lệ Âm Khiếu và Ốc Tiêu Thạch ta từng chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tai-so-thanh-ma-mon-duong-nhan-tai/5034838/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.