Dưỡng Sinh Chủ.
Lữ Dương thu tầm mắt, trong đáy mắt ẩn hiện một tia quang thải đỏ sẫm. Tin tức do Kịch Ngoại Quan Trắc Giả truyền đến khiến hắn có phần ngoài ý muốn, khẽ vuốt cằm trầm ngâm.
“Mục Trường Sinh… có chỗ cảnh giác?”
“Rõ ràng ta đã sửa đổi toàn bộ ký ức của hắn rồi… Thú vị thật, quả nhiên không thể xem thường người trong thiên hạ. Đây hẳn là kinh nghiệm khi xưa bị Chân Quân hố một lần mà ra.”
Lời tuy nói vậy, song Lữ Dương lại không quá lo lắng.
Bởi lẽ hắn thực sự không hề giở trò gì. Việc duy nhất hắn sắp đặt, chính là Kịch Ngoại Quan Trắc Giả mà sự sắp đặt ấy tuyệt không có khả năng bị phát hiện.
“Hãy để hắn tự do phát huy đi.”
“Hướng dẫn ta đã giao cho Lão Long Quân. Có hắn chỉ bảo, chỉ cần Mục Trường Sinh làm theo những gì ta từng truyền dạy ở kiếp trước, ít nhất có thể đi đến Trúc Cơ viên mãn.”
Về sau, chỉ cần Mục Trường Sinh có thể soán vị thành công, chấp chưởng Đạo Đình, thì cho dù là Đạo Chủ cũng sẽ phải ngầm dõi theo, hạ cờ trên thân hắn. Nếu không có gì bất ngờ, cuối cùng Mục Trường Sinh hẳn sẽ đi lại con đường cũ của mình, còn có thể thành hay không, tất cả đều phải xem Đạo Chủ có chịu nhấc tay.
“Kiếm Các cùng Đạo Đình khẳng định là nguyện ý.”
“Còn Thiên Thượng Hỏa căn cơ, kỳ thực vẫn bị Thánh Tông tổ sư gia một mực khống chế. Không có hắn gật đầu, muốn chứng thành, e rằng hi vọng cực nhỏ.”
Điểm này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tai-so-thanh-ma-mon-duong-nhan-tai/5019866/chuong-1030.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.