Lọt vào trong tầm mắt, là một vùng hắc ám vô biên vô tận.
Nhưng khác với Hư Minh chi hắc ám, hắc ám lúc này chiếu vào mắt Lữ Dương, không hề mang theo tĩnh lặng, an ổn, mà ngược lại tràn ngập mãnh liệt ác ý.
“Nơi này đến cùng là nơi nào?”
Lữ Dương chau mày, trong tay bát quái đồ bàn cùng hồ lô va chạm, tóe ra hỏa tinh, song thủy chung không cách nào hình thành minh xác quẻ tượng, tựa hồ có lực lượng quấy nhiễu suy tính.
Hắn lập tức gia tăng Pháp Lực.
Không chỉ thế, Bắc Cực Khu Tà Viện đột nhiên sụp đổ, hóa thành từng hạt điểm sáng như hạt gạo dung nhập vào giữa mi tâm hắn, khiến vị cách của hắn lại tăng thêm một bậc.
Giờ phút này, tuy tu vi của Lữ Dương vẫn dừng ở Đại Chân Quân bước thứ hai, Hợp Đạo đỉnh phong, nhưng về bản chất đã chẳng khác nào đạp lên Tiên Kiều.
Dưới tầng thứ cao đến thế, tầm mắt hắn rốt cục dần dần xuyên thấu hắc ám trước mặt, thấy được một đạo chùm sáng nhỏ bé nhưng xác thực tồn tại. Khi thần niệm hắn dốc hết toàn lực tiến gần đến đó, bên tai bỗng vang lên tiếng sóng lấp loáng.
“Bể Khổ...?”
Lữ Dương khẽ ngẩn người, trong lòng phi tốc suy tư:
“Không đúng, chẳng phải Bể Khổ là chính quả sao? Ta nhìn thấy là bản thể của Bể Khổ chính quả?”
Là Thạch Lưu Mộc? Không đúng, nếu ta thấy chính là Thạch Lưu Mộc, vậy mảnh hắc ám này là gì? Vì sao lại tương liên cùng Thạch Lưu Mộc?
Hắn càng thêm nghiêm túc quan sát chùm sáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tai-so-thanh-ma-mon-duong-nhan-tai/5019864/chuong-1028.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.