Trong thời gian ngắn, đại chiến lần thứ hai cùng Ngang Tiêu đã bộc phát.
Trận đầu, Chưởng Trung Hồn Thiên bị Ngang Tiêu đánh cho đại bại thảm hại. Đến trận thứ hai, hắn dựa vào chiến thuật tự bạo, khiến Ngang Tiêu trọng thương mà phải thoái lui.
“Cái này có tính là vượt cấp khiêu chiến không?”
Trong Bắc Cực Khu Tà Viện, Lữ Dương nghiêm túc tự hỏi vấn đề ấy. Tu vi của Ngang Tiêu cao hơn hắn không chút nghi ngờ, hẳn nhiên là vậy.
Bất quá, nếu tính kỹ, sau khi Bắc Cực Khu Tà Viện luyện thành, mượn nhờ lực chí bảo, chênh lệch tu vi giữa hai bên gần như đã được san bằng. Bởi vậy, ở trận đầu hắn dễ dàng thắng Ngang Tiêu, nhưng đến trận sau, đối phương rõ ràng dùng nhiều thủ đoạn hơn, song vẫn không cách nào bắt được hắn.
“Hô…”
Ngồi xếp bằng giữa đại điện, Lữ Dương khẽ thở ra, điều tức cùng lúc quan sát tân sinh Bắc Cực Khu Tà Viện, thấy ngàn tỉ lưu quang đang lao vun vút qua từng góc điện.
Kim Dịch Hoàn Đan Ấn Chứng Đồ!
Mượn uy lực va chạm giữa Ngang Tiêu và phù không Giới Hải, Âm Dương tương xung, Long Hổ giao cấu, Lữ Dương đã dung hợp thành công pháp môn này vào chí bảo.
Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ đại điện tràn ngập hương đan thấm tận ruột gan. Lữ Dương thân ở trong đó, chỉ khẽ hít nhẹ, đã cảm giác được một luồng khí nóng tràn vào cơ thể. Pháp Thân vốn trọng thương của hắn bắt đầu hồi phục nhanh chóng, Pháp Lực khô kiệt cũng lần nữa trở nên tràn đầy.
Yên lặng huyền diệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tai-so-thanh-ma-mon-duong-nhan-tai/5003648/chuong-1017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.